Vì chưa thích ứng với cơ thể mới, Diệp Thanh nằm trên giường vài ngày mới khôi phục bình thường. Trương Triệu Huyền một tấc cũng không rời, ở bên trông chừng y, nhân cơ hội sờ đông gặp tây, nghĩ hết biện pháp trêu ghẹo.
Đợi đến khi Diệp Thanh có thể xuống giường đi lại, bọn họ sửa chữa lại căn nhà gỗ, bày kết giới bốn phía. Kể từ đó, tuy ở lại nhân giới, lại không bị người khác quấy rối, nhưng cũng không giống chốn bồng lai tiên cảnh.
Diệp Thanh xưa nay thích yên tĩnh, nghỉ ngơi một chút lại chuyên tâm đọc sách, Trương Triệu Huyền mồm năm miệng mười quấn quít lất y không thả, phải khiến y chú ý đến mình mới chịu.
“Diệp công tử…”
“Lại làm sao?” Diệp Thanh cuối cùng cũng đặt cuốn sách xuống bên giường, giương mắt cười nói, “Trước kia ngươi cũng không dông dài như vậy.”
Tuy nói nhiều, những cũng không bám người đến mức này.
Trương Triệu Huyền chớp mắt mấy cái, dáng vẻ hùng hồn, nói, “Trước kia ta cũng không thích ngươi như vậy a.”
Nói rồi, lại tiến tới hôn Diệp Thanh theo thói quen.
Môi mỏng mềm mại. Dù có hôn bao nhiêu lần, đôi môi ấy vẫn ngọt ngào vô cùng.
Diệp Thanh bất ngờ, bật cười, ngẩng đầu nhìn sắc trời, nói, “Giờ vẫn còn sớm, ngươi lại tới trêu chọc ta.”
Giọng nói tuy bất đắc dĩ, trong mắt lại là cưng chiều vô hạn, tự nhiên đưa tay vòng lấy hông Trương Triệu Huyền.
Trương Triệu Huyền cầu còn không được, đương nhiên lập tức cọ vào lòng Diệp Thanh, mở miệng cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-tam-dai-dong/2250228/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.