Diệp Thanh đang ngủ mê man, chợt tỉnh lại, phát hiện mình biến thành một khối quế hoa cao thật lớn.
Toàn thân y mềm mềm, tản ra mùi hoa quế nhàn nhạt, tay chân không thể động đậy… Không phải, lúc này y căn bản không có tay chân, chỉ có một đôi mắt đang chớp chớp được đính lên trên khối quế hoa cao.
Ngước mắt nhìn, thứ đầu tiên đập vào mắt là nóc nhà đơn sơ, bài biện cũ kỹ cùng với – một đôi môi đang cười xán lạn, Trương Triệu Huyền đang nhìn về phía y, chảy nước miếng.
Diệp Thanh chợt cảm thấy choáng váng.
Chỉ cần nhìn bộ dáng của người nào đó, đã biết đây không phải mộng cảnh của y, mà là hiện thực.
… Không cẩn thận biến thành quế hoa cao, hiện thực phũ phàng.
Diệp Thanh hít sâu một hơi, thật vất vả mới trấn định lại, mở miệng hỏi, “Ngươi tìm cái gì làm cơ thể phụ cho ta?”
Thanh âm mềm mại, ngọt ngào hơn nhiều so với bình thường.
Trương Triệu Huyền lúc này mới hồi phục tinh thần, trên mặt vẫn là vẻ si mê, đáp, “Quế hoa cao a. Diệp công tử, ngươi đã hôn mê mấy ngày rồi, ta lo lắng gần chết.”
Vừa nói, ánh mắt vừa lướt lên người Diệp Thanh một vòng.
Bộ dáng kia, có chỗ nào nào là lo lắng, rõ ràng chỉ muốn ăn sạch y.
Diệp Thanh đau đầu, nhưng lại không thể đưa tay ra xoa, chỉ đành thở dài, nói, “Ta nói phải thế thân, đương nhiên là muốn ngươi đi tìm một thi thể cho ta dùng, sao ngươi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-tam-dai-dong/2250225/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.