Chương trước
Chương sau
Không riêng gì Hàn Lập mà tất cả các tu sĩ đều giật mình, phát hiện pháp lực trong thể nội có sự biến hóa.
Chẳng qua pháp lực của Hợp Thể Kỳ tăng thêm cực kì bé nhỏ, chỉ tương đương với mấy tuần trăng đả tọa khổ tu mà thôi. Còn Luyện Hư kỳ tăng rõ ràng hơn, một tiếng la minh trôi qua, khiến bọn họ tăng thêm mười năm khổ tu.
Điều này khiến các Luyện Hư kỳ tu sĩ trong lòng khá vui vẻ. Còn Hợp Thể lão quái trong lòng kinh nghi bất định.
Nhưng vô luận là thuộc cảnh giới nào, ánh mắt tất cả vèo một cái, gắt gao tiếp cận trên Cự la màu đen. Trong mắt có thể thấy vẻ tham lam, mừng như điên cùng các loại hỏa nhiệt, hận không thể bay đến đem thu nó vào túi.
Chỉ là thanh âm do vật ấy phát ra lại có thể tự tăng thêm tu vi, đây là chuyện tình hoảng sợ tới cỡ nào!
Đúng là bảo vật này phản phệ cũng không nhẹ, lại khiến người gõ la mất đi tinh huyết cùng thọ nguyên nhưng tuyệt đối vẫn là một kiện bảo vật nghịch thiên.
Chẳng lẽ là Huyền Thiên chi bảo trong truyền thuyết sao? Một số tồn tại lưỡng tộc thầm nhủ.
Hàn Lập kinh hãi nhìn Hắc la này không thôi, âm thầm cũng có chút hoài nghi.
Đáng tiếc trong Hắc Vực thì thần niệm chịu sự hạn chế rất lớn, vô pháp dò xét qua Hắc la ở xa. Nếu không trên thân hắn có Huyền Thiên Quả, có thể thuận lợi xác nhận nó có phải Huyền Thiên chi vật hay không.
Lúc này, Bạch phát lão giả do tên lực sĩ biến thành trên đài cao, trong tay cầm tử sắc đồng chùy cung kính hướng người rồi bay lên bàn đá màu đen, tiếp theo linh quang dưới chân chợt lóe, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
Nhưng ngay sau đó, một bóng người khác xuất hiện ở một bên của Cự la.
Người này một thân ngân sắc cẩm y, đeo một cái mặt nạ màu vàng, hai mắt xanh biếc dị thường, không giống như nhân tộc bình thường. Vừa hiện thân thì ánh mắt mọi người đều tập trung lên người hắn.
Hai mắt Kim Diện Nhân lại bắn ra lục quang nhìn về bốn phía, ho nhẹ một tiếng rồi mở miệng:
"Ha ha, sự thần kỳ của Tề Thiên La này thì vừa rồi chư vị đạo hữu đã được lĩnh giáo rồi. Tiếng la thanh vừa rồi xem như là một lễ vật nhỏ Hắc Vực dành cho các vị. Tề Thiên La này chính là một trong những bảo vật áp trục, chính là bảo vật đầu tiên được đem trao đổi. Tin tưởng với bảo vật giá trị ỡ này sẽ không làm chư vị đạo hữu thất vọng. "
"Cái gì, thật sự là lấy ra vật đó để trao đổi? " Mặc dù đại đa số mọi người đã có suy đoán, nhưng khi nghe được lời này thì vẫn có vài người kinh hỉ thốt lên.
"Chỉ cần xuất ra bảo vật khiến bản nhân vừa lòng thì Tề Thiên La này đương nhiên có thể trao đổi. " Kim diện nhân cười hắc hắc, khẩu khí trái lại rất đặc biệt.
"Điều này có chút kỳ quái. Lão phu tham gia Hắc Vực đại hội không biết bao nhiêu lần rồi. Tuy trước kia quý vực có xuất ra bảo vật trân quý để trao đổi, nhưng những lần trước chưa bao giờ thấy lấy ra bảo vật nghịch thiên cỡ này để trao đổi ngay đầu tiên. Chẳng lẽ do trường đại kiếp nạn sắp phát sinh, quý vực đã có tính toán sẵn? " Một thanh âm già nua dị thường bỗng nhiên vang vọng trong hư không, khiến mọi người không thể xác định là từ thạch đình nào truyền ra.
Hàn Lập nghe xong có chút rùng mình, hắn đương nhiên biết đại kiếp nạn đối phương nhắc đến chính là ma kiếp bùng nổ ngàn năm.
Bất quá, chuyện liên quan đến ma kiếp thì đám người tham gia Hắc Vực trao đổi hội đã biết được một phần.
Bởi vậy không có ai giật mình vì ý tứ trong thanh âm già nua kia, ngược lại đều nhìn về phía Kim Diện Nhân, xem hắn trả lời câu hỏi này như thế nào.
"Vị đạo hữu này nói không sai, sự việc ma kiếp hàng lâm có liên quan đến nhân yêu lưỡng tộc. Hắc Vực thân là một phần tử của lưỡng tộc, tự nhiên không thể không lo lắng. Có chuẩn bị cũng là bình thường. Nhưng là có một điều, vừa rồi vị đạo hữu này nói chưa hẳn đúng. Tề Thiên La này tuy thần kỳ nhưng chưa đến độ nghịch thiên như chư vị đạo hữu tưởng tượng, hơn nữa bản thân nó cũng có tì vết nhất định. Quả thực không bằng mấy món bảo vật mà trước kia Hắc Vực đã xuất ra" Kim Diện Nhân mỉm cười nói.
"Tì vết! Đạo hữu có thể nói rõ thêm chút không? Chẳng lẽ vật nàu không phải là Huyền Thiên chi bảo?" Một thanh âm trong trẻo dị thường nhưng lạnh lùng từ trong một thạch đình truyền ra, mọi người đều nghe từ trong đó thêm một tia thất vọng.
"Huyền Thiên chi bảo! Hắc hắc, Hắc Vực chúng ta mặc dù có chút bổn sự, nhưng sao có thể có bảo vật nghịch thiên như thế. Không riêng gì chúng ta, mà ngay cả trong Tam Hoàng Thất Vương, thậm chí cả hai vị Đại Thừa kỳ trong lưỡng tộc cũng không có khả năng có Huyền Thiên chi bảo trong tay. Loại Huyền Thiên chi vật này, cho dù lưỡng tộc chúng ta may mắn có được thì cũng chỉ đưa tới họa diệt tộc mà thôi. Bằng không, trận chiến dị tộc công kích Thiên Uyên thành mấy trăm năm trước sao có thể bạo phát?" Kim Diện nhân nói đầy thâm ý, có vẻ khó hiểu nhưng lại khiến các lão quái Hợp Thể kỳ biết sự tình biến sắc.
Thanh âm của Kim Diện Nhân dừng lại một chút, khẩu khí hạ thấp xuống nói thêm:
"Bất quá, bản vực đã đem Tề Thiên La ra trao đổi với chư vị, khẳng định giải thích rõ ràng lai lịch của nó. Thực ra bảo vật này cũng ẩn chứa một tia quy luật thiên địa có uy lực không thể tưởng tượng nổi mà chỉ Huyền Thiên chi bảo mới có. Lai lịch chân chính của nó là, được bản vực tìm thấy trong bí địa của một dị tộc man hoang đã bị tuyệt diệt, bản thân nó có chút bị tàn phá khiến uy lực giảm đi.
Mà dựa theo văn tự tìm được bên trong bí địa dị tộc giải thích, bảo vật này vốn là một đôi, là trấn tộc chi bảo của tộc này. Ngoài Tề Thiên La còn có Chấn Thiên Chùy. Cả hai hợp nhất mới là bộ chí bảo sẵn có. Đáng tiếc chúng ta không hề tìm thấy Chấn Thiên Chùy ở bí địa đó. Sau khi trở về thì tìm một vị luyện khí đại sư, tiêu phí sức của chín trâu hai hổ, mới dùng Thâm Hải Tử Kim Đồng Mẫu cùng một số tài liệu quý hiếm khác phỏng chế ra một kiện Chấn Thiên Chùy. Nhưng kiện phỏng chế phẩm cũng không tính là thành công, nhiều lắm chỉ phát huy ra một phần mười công hiệu của chính phẩm. Về phần tu bổ lại Tề Thiên La, bởi vì cần tài liệu đặc biệt mà nhất giới này căn bản không nơi nào có, cũng chỉ đành để nguyên dạng. Nếu không, Tề Thiên La cùng chính phẩm Chấn Thiên Chùy phối hợp, cho dù không phải là Huyền Thiên chi bảo thì sự thần kỳ chắc chắn không kém bao nhiêu. Đây đúng là một chuyện đáng tiếc!"
"Bổn tọa không quan tâm bảo vật này có phải là Huyền Thiên chi bảo hay không, điểm mấu chốt muốn biết là thần thông cụ thể cùng tì vết của nó." Thanh âm thản nhiên của nữ tử lại vang ra trên hư không.
"Đây là tự nhiên, lão phu sẽ giải thích một phần. Vừa rồi la thanh có thể tăng vọt pháp lực thì chư vị đạo hữu đã đã biết. Bất quá này thần thông chỉ có tác dụng với tồn tại ngoài Hóa Thần. Hóa Thần kỳ tu sĩ nghe một lần, có thể tăng thêm pháp lực khổ tu ba mươi năm, Luyện Hư kỳ tồn tại nghe một lần, tiết kiệm mười năm tu luyện. Còn Hợp Thể Kỳ đạo hữu thì chỉ có thể miễn đi mấy tuần trăng đả tọa mà thôi. Bất quá la thanh này có tác dụng ba lượt với mỗi người. Vượt quá thì nghe thêm bao nhiêu cũng vô dụng. Mà khi tiếng la vang lên, nếu nhân số vượt qua số lượng nhất định, hiệu quả biên độ tăng trưởng pháp lực sẽ giảm xuống trên diện rộng..." Kim Diện nhân nhất nhất nói.
Mọi người trong thạch đình vừa nghe đến số lần hạn chế, hỏa nhiệt trong mắt đã tan hơn phân nửa. Hơn phân nửa số người lắc đầu, thầm có có tính toán.
"Hơn nữa tu sĩ không bình thường thể gõ ra tiếng la này. Nhất định cần luyện thể sĩ chuyên tu luyện thiên công pháp thu được ở bí địa dị tộc kia, tu luyện đến trình độ nhất định mới có thể gõ được nó. Mà vì Tề Thiên La có tì vết, khi những người khác tự tăng pháp lực thì thân mình luyện thể sĩ sẽ bị lực quy luật của bảo này phản phệ, tinh huyết thọ nguyên đồng thời mất đi, không bao lâu sau sẽ thân vong. Cho nên muốn dùng Tề Thiên La này, trước hết tiêu hao một phen công phu bồi dưỡng một đám lực sĩ chuyên môn. Nhưng Tề Thiên La tác dụng không nhỏ. Đặc biệt với các đạo hữu có môn nhân đệ tử đông đảo thì rất có giá trị." Ánh mắt Kim Diện nhân chớp động, rốt cục giới thiệu xong.
Nghe xong giới thiệu toàn diện, Hàn Lập khẽ cau mày, liền một lần nữa ngồi xuống.
Hiển nhiên Tề Thiên La này với hắn không có tác dụng gì quá lớn. Nhưng công pháp luyện thể thuật của dị tộc nhân kia thì khiến hắn có chút tò mò.
Bất quá nghe xong sự giải thích của Kim Diện nhân, số người cảm thấy hứng thú với bảo vật này vẫn còn không thiếu.
Cả tòa đại điện yên lặng một chút, đã có người mở miệng hỏi một câu:
"Không biết bảo này tính toán đổi những thứ gì. Vật phẩm bình thường chắc chắn sẽ khiến quý vực chướng mắt."
"Hắc hắc, không hẳn là như thế. Chư vị đạo hữu có thể xuất ra bảo vật ngang giá trực tiếp đổi lấy bảo vật này. Hoặc là dùng cực phẩm linh thạch hay dùng linh dược hỏa hầu đã ngoài vạn năm đổi lấy. Đương nhiên số lượng, khẳng định rất khó có thể tưởng tượng." Lời của Kim Diện nhân lại khiến không ít người ngẩn ra.
"Lời này thật sao!" nữ tu bí ẩn kia tựa hồ có hứng thú rất lớn với Tề Thiên La, tinh thần rung lên truy vấn một câu.
"Tại hạ đã đứng ở chỗ này thì tuyệt nhiên không chút giả dối. Hội giao dịch của bản vực, đương nhiên không chỉ có mỗi kiện Tề Thiên La này, phía sau còn nhiều vật phẩm quý báu khác, cũng có thể dùng tinh thạch linh dược ở đây để đổi lấy." Kim Diện nhân nói xong lật bàn tay, một khối ngọc giản màu trắng hiện ra.
Tiếp theo linh quang chợt lóe, từ trong ngọc giản khẽ bắn ra một cột sáng màu trắng sữa, tỏa ra trên không đài ngọc, hiện ra chi chít ngân sắc cổ văn.
Là tên của trên trăm loại vật phẩm!
"Địa Âm Tinh đã ngoài ba cân, Tuyết Linh Mộc to hơn ba trượng. Bích Huyết quả có dược tính đã ngoài mười vạn năm…" Hàn Lập nhìn tên các vật phẩm trên quầng sáng thì yên lặng, trong lòng không khỏi có chút hoảng sợ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.