Nghe lão giả họ Khương nói vậy, hai người Nguyên Dao Nghiên Lệ cũng cảm thấy nhẽ nhõm phần nào liền vội vã cảm ơn.
Lão giả lại cười, đột nhiên vỗ tay.
Thiên môn ngoài đại sảnh lóe lên bạch quang, một bạch ảnh có chút mờ ảo hiện ra từ hư không.
"Ảnh nô, ngươi dẫn ba vị đạo hữu này đến khu phòng dành cho khách của ta để họ nghỉ ngơi. Ba vị đạo hữu cần gì ngươi cần tận lực thỏa mãn." Lão giả phân phó với bạch ảnh.
"Vâng, chủ nhân!" Bạch Ảnh cung kính khom người trả lời.
Hàn Lập dùng thần niệm thoáng đảo qua Bạch Ảnh thì không khỏi rùng mình.
Khí tức của Bạch Ảnh này tuy cũng rất mạnh mẽ, kẻ này đã là một Quỷ Vương Luyện Hư hậu kỳ.
Tuy trong lòng Hàn Lập còn một vài nghi vấn nhưng dưới cái nhìn chằm chặp của Bạch Ảnh thì cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ly khai.
Nhìn ba người Hàn Lập biến mất sau thiên môn, lão giả họ Khương mới thu hồi ánh mắt, nhưng lại lộ vẻ đăm chiêu.
Đám người Hàn Lập đi theo Bạch Ảnh được gọi là ảnh nô này liên tiếp xuyên qua vài thông đạo, trải qua một dãy phòng thì được dẫn tới trước một khu tiểu viện.
Tại tiểu viện này có hơn mười gian nhà đá.
Tuy rằng không tinh trí hoa mỹ nhưng cũng rất chỉnh tề có hàng có lối.
Bạch Ảnh không chút khách khí, chỉ vào tiểu viện, lạnh lùng nói:
"Ba vị nghỉ ngơi ở đây đi. Ngoài ra ta khuyên ba vị một câu, nếu không có việc gì quan trọng thì tốt nhất không nên chạy loạn ở nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/712931/chuong-1514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.