Dịch: Nguyên Anh
Nhóm dịch Phàm Nhân tông
Hàn Lập thông qua thần hồn liên hệ thử gọi Kim Đông dậy nhưng không có kết quả.
Hắn suy nghĩ một chút rồi vung tay thu nó vào trong Linh Thú Đại.
Gió núi thổi nhè nhẹ, mát mẻ sảng khoái không gì sánh được, nơi chân trời phía xa xa có ánh nắng sớm sáng lên, đã gần đến lúc bình minh.
Một lát sau đám người Mộng Vân Quy cũng đi tới, cúi đầu trước đình bái kiến Hàn Lập.
Hàn Lập liền nói lại một lượt những việc lúc trước đã dặn dò Mộng Thiển Thiển rồi nhanh chóng rời đi.
Mộng Thiển Thiển thấy bóng hình hắn chốc lát đã biến mất không còn dấu vết, ánh mắt không giấu được vẻ hụt hẫng, buồn bã.
“Tu vi của Lệ đại nhân hình như lại mới tăng cao, chỉ sợ còn cao thâm hơn những vị Kim Tiên Đạo Chủ ở Chúc Long Đạo lúc trước...” Tôn Bất Chính lòng đầy ngưỡng mộ, nói nhỏ.
“Vì thế nên chúng ta càng phải chăm chỉ tu luyện gấp bội, sau này dù chưa đủ sức giúp đỡ người nhưng cũng đủ khả năng bảo vệ bản thân, không làm vướng tay vướng chân đại nhân nữa.” Mộng Thiển Thiển gật nhẹ đầu, nói ra.
“Thiển Thiển nói đúng, việc giống như ngày hôm nay phải để đại nhân tự mình đến giải cứu, nhất quyết không thể có lần thứ hai nữa. Chờ sắp xếp ổn thỏa việc ở Hạo Vân Thành liền nghe theo lời Lệ đại nhân, nhanh chóng đến Hắc Phong Hải Vực.” Mộng Vân Quy nhanh chóng đưa ra quyết định.
....
Một tháng sau.
Trên không trung một mảnh hải vực xanh bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien-pham-nhan-tu-tien-2/1461520/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.