Dịch giả: cubihu
Con ngươi Hàn Lập hơi hơi co rụt lại, đương nhiên sẽ không cho con Tuyết Sư này cơ hội phục hồi như cũ nữa.
Một tay hắn bấm kiếm quyết, trường kiếm màu xanh lập tức một hồi rung rung lên, trên thân kiếm chợt hiện ra từng luồng điện quang màu vàng, hóa thành một mảnh lưới điện nhỏ màu vàng chiếu rọi xuống, tức khắc phủ kín đầu con Tuyết Sư.
Ánh sáng lấp lánh trắng như tuyết ở chung quanh không ngừng tụ tập tới vừa chạm vào lưới điện màu vàng thì đều nổ tung, không cách nào xâm nhập mảy may.
Một tiếng "ầm ầm" vang lên.
Hàn Phách tinh thạch trong đầu con Tuyết Sư chịu sự oanh kích của điện quang màu vàng hoàn toàn tan thành bột mịn.
Không còn Hàn Phách tinh thạch chống đỡ, động tác con vật chợt khựng lại, tiếp theo thân thể cao lớn ầm ầm ngã xuống đất, một tiếng "phụt", như cây gỗ mục dễ dàng hoá thành một đống tuyết đọng, rồi tản mát khắp bốn phía.
Hàn Lập không nói gì, thuận tay khẽ vẫy, trường kiếm màu xanh lập tức hóa thành một vệt sáng, bay vào trong cơ thể hắn, biến mất.
"Liễu đại ca thật là lợi hại."
Lục Vũ Tình vỗ tay khen ngợi một tiếng, rồi bước nhanh về phía trước, ngồi xuống cạnh đống tuyết đọng lật tìm.
Sau một lát, nàng có chút thất vọng, đứng dậy nói: "Uy lực công kích của Liễu đại ca quá cường đại, hàn phách của con hàn thú này đã tan rã hết, một chút cũng không còn."
"Ngươi muốn hàn phách để làm gì?" Hàn Lập hỏi.
"Liễu đại ca có chỗ không biết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien-pham-nhan-tu-tien-2/1461403/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.