"Không biết tiền bối đối với luyện khí có cảm thấy hứng thú không?" Thanh niên vừa thấp vừa thô do dự hồi lâu mới nói ra câu này, khiến cho Hàn Lập hết sức ngạc nhiên!
"Là ý gì?" Hàn Lập hơi nghi hoặc.
"Lẽ nào ngươi muốn truyền thụ cho ta Luyện khí thuật?" Hàn Lập buột miệng nói!
"Tiền bối đoán đúng rồi! Cái duy nhất mà tại hạ có thể đem ra bán chỉ có Luyện khí chi thuật trên người" Thanh niên buồn bã nói.
Hàn Lập nghe xong không biết nói gì! Hắn chỉ muốn làm thêm nhiều bộ trận kỳ, trận bàn… đại loại như vậy, ai thèm muốn Luyện khí thuật của hắn. Lại nói, thanh niên này còn nghĩ mình là ai chứ! Luyện khí thuật của hắn hiếm có như vậy sao! Phải biết, ở tu tiên giới tu sĩ biết Luyện khí thuật cũng khá nhiều!
"Bất quá, do vướng tổ huấn, vãn bối chỉ có thể đem toàn bộ những điều hiểu được về Luyện khí giao cho các hạ, không thể đích thân truyền thụ thuật này!" Thanh niên vội vàng lấp bấp nói bổ sung.
Hàn Lập chớp chớp mắt, càng không thể nói lời nào!
Thanh niên thấy Hàn Lập nghe những kiến nghị của mình xong, một mực im lặng không nói gì, dáng vẻ tựa hồ như không nguyện ý thì hắn không khỏi khẩn trương, cũng không thể che dấu được thân phận, gấp gáp nói ra sự thật:
"Gia tổ lúc trước là Luyện khí trưởng lão của Thần Binh Môn, Luyện khí chi thuật sớm đã đạt đến cực đỉnh! Luyện khí thuật của tại hạ chính là do gia tổ tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2323950/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.