"Xem ra Vưu đạo hữu gặp phải phiền toái rồi. Bất quá chỉ có hai gã pháp sĩ xuất hiện mà thôi, sao mọi người không nhất tề xuất thủ!" Nam Lũng Hầu quyết đoán nói sau đó thân hình hóa thành một đoàn kim mang bay vọt lên.
Mọi người còn lại đều liếc mắt nhìn nhau một cái rồi cũng không có dị nghị gì nhất loạt hiện thân.
Nhất thời tám đạo quang hoa màu sắc khác nhau từ gò núi bay lên vội vàng bay về phía trước mặt nghênh đón đạo bạch hồng quang mang đang chạy trốn.
Đạo bạch hồng quang nguyên vốn là đang chạy đến nơi này vừa thấy tình cảnh này, độn tốc lập tức nhanh hơn ba phần, trong nháy mắt đã tới ngay trước mặt đám người Hàn Lập, quang hoa thu liễm lộ ra khuôn mặt lạnh lùng của tu sĩ họ Vưu.
Sắc mặt có chút trắng bệch, xem ra có chút bộ dáng tổn thương và tức giận.
"Đa tạ chư vị đạo hữu tới tiếp ứng, Vưu mỗ cảm kích vô cùng!" Tu sĩ mặt lạnh hai tay liền ôm quyền, trên mặt thần sắc lo âu biến mất cảm kích nói.
"Đâu có gì! Đạo hữu không sao chứ? Bất quá, tại sao lại có hai gã pháp sĩ truy tìm đạo hữu. Ta nhớ kỹ hình như vốn chỉ có một người?" Nam Lũng Hầu đồng dạng dừng độn quang, thân hình hiện ra phiêu phù trên không trung, nhìn quan tâm hỏi.
"Không việc gì, chỉ bất quá ta cùng một gã tranh đấu hơn nửa ngày thì đối phương lại có trợ thủ, ta chỉ còn cách bỏ chạy hai ngày hai đêm, nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2323039/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.