Sáu ngày sau, cửa tĩnh thất đột nhiên mở ra, Hàn Lập bước ra.
Mặc dù vẻ mặt mệt mỏi, nhưng hắn không thể che dấu được nụ cười.
Xem ra mấy ngày nay luyện chế phù lê cũng có thu hoạch.
Hôm nay không phải là lúc Mộc Thanh truyền thụ khôi lỗi chi thuật, cho nên hắn muốn thư giãn cho đỡ căng thẳng.
Dù sao chỉ có thư giãn mới có thể khôi phục thể xác và tinh thần.
Diện tích Mộc Sảo Động cũng không kém so với Huyết Diễm Cung, Hàn Lập từ từ đi đến một mảnh hoa viên trước tĩnh thất.
Sau nửa canh giờ, Hàn Lập xuất hiện trước cửa nhìn quang mang thiểm động trên cửa, không khỏi cúi đầu trầm ngâm.
Phần lớn những nơi ở Mộc Tinh Động hắn đã từng đi qua.
Nhưng chỗ này lại bị cấm chế, thủy chung không thể nhìn thấu.
Đặc biệt trong đó có hai cấm chế làm cho Hàn Lập cảm thấy tò mò.
"Thúy Ngâm Viên" này chính là một trong số đó.
Bất quá, xuyên qua tầng tầng cấm chế là mộc linh khí tinh thuần, làm cho hắn đoán nơi đây tám chín phần là một dược viên.
Ngay cả Mộc Thanh là yêu vương Hợp Thể Kỳ mà cũng coi trọng linh dược này, đủ thấy nó trân quý ra sao?
Hàn Lập tự định giá, cũng cảm thấy hiếu kỳ.
Bất quá nhớ tới lời cảnh cáo ngày đó của Mộc Thanh, Hàn Lập cười khổ một chút, cuối cùng đem ý niệm này vứt ra khỏi đầu.
Cấm chế nơi này sâm nghiêm như thế, Mộc Thanh như thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2321488/chuong-1468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.