"Mặc dù có chút không quá quen thuộc, nhưng uy lực thì không thể nghi ngờ, bất quá mới vừa rồi làm phép, ta lại không ngờ rằng Hàn đạo hữu lại không bị thần lôi phản phệ dù chỉ một chú. Lúc ban đầu Hàn đạo hữu tế luyện pháp bảo Kim Lôi Trúc, có hay không pháp lực đã hơn xa tu sĩ cùng cấp?" Lục Túc gật đầu hỏi.
"Không sai, năm đó vãn bối đích xác tu luyện qua một loại công pháp cổ quái, mặc dù tốc độ tu luyện so với thường nhân chậm hơn một chút, nhưng tu vi lại thâm hậu hơn một ít."
"Vãn bối không bị thần lôi phản phệ chẳng lẽ cũng vì lí do này." Hàn Lập đã hạ xuống mặt đất, ngạc nhiên nói.
"Mặc dù không phải toàn bộ, nhưng cũng là lí do quan trọng nhất. Dù sao pháp lực vốn là trụ cột của tất cả thần thông, cùng thần thông nhưng do tu vi bất đồng thì thi triển với uy lực cũng không giống nhau. Cảnh giới pháp lực của đạo hữu viễn siêu, khu sử Ích Tà Thần Lôi tự nhiên sẽ có thể cưỡng chế việc thần lôi phản phệ. Hơn nữa trước kia Hàn đạo hữu vẫn chưa biết khu lôi chi pháp, cho nên phản phệ lại cực kỳ nhỏ." Lục Túc bình tĩnh giải thích.
"Nói như vậy, sau này vãn bối thi triển ra tế lôi thuật sẽ có khả năng bị phản phệ." Sắc mặt Hàn Lập đại biến.
"Cái này không nhất định, ngươi có thể bình yên đến nay thì ngoại trừ lí do pháp lực cao thâm, cũng là bởi vì ngươi đã từng ăn qua thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2321486/chuong-1469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.