"Tóm lại, ngay cả khi Nghiễm Hàn Giới bảo vật trân quý rất nhiều nhưng cũng phải xem ngươi có cơ duyên hay không nữa."
Ngoài đại điện truyền đến một thanh âm, lập tức một đạo bạch hồng từ cửa điện bắn nhanh đến. Sau khi quang mang thu lại, hiện ra một trung niên mặc áo bào, hai mắt dài nhỏ, mặt trắng mũi ưng.
"Mã trưởng lão đến thật nhanh, ta còn tưởng Hoàng hiền đệ mới là người tới trước chứ."
Thiên Cơ Tử vừa thấy trung niên nhân lập tức ung dung nói.
Hàn Lập vừa nhìn đối phương liền khẳng định đây là một trưởng lão Hợp Thể Kỳ khách của Vạn Cổ Tộc, liền vội vàng đứng dậy chào.
"Hoàng trưởng lão gần đây đang luyện chế một lô đan dược, cho dù nhận được tin sớm hơn ta thì chỉ sợ cũng đến chậm một lát. Vị đạo hữu này chính là ngoại tộc nhân kích phát Nghiễm Hàn Lệnh mà Thiên trưởng lão nói sao?"
Trung niên họ Mã đảo mắt qua người Hàn Lập, trong miệng thản nhiên hỏi một câu.
"Không sai, đúng là vãn bối!"
Hàn Lập chỉ còn có thể thừa nhận nói.
"Ừm, thượng tộc ngũ giai, tu vị đạo hữu cũng không tệ, so với tồn tại cùng cấp thì tựa hồ thâm hậu hơn gấp đôi, chỉ sợ tồn tại thất giai cũng bại trong tay đạo hữu."
Vị trưởng lão này liếc mắt một cái đã nhìn ra tu vi của Hàn Lập sau cạn thế nào.
"Công pháp của vãn bối có chút đặc thù, trên phương diện pháp lực đích xác có chút tiện nghi."
Hàn Lập thất kinh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2321251/chuong-1588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.