Lâm Thế Huy lật tung hết khu biệt thự đều không thể phát hiện Hứa Vĩ Cường, hắn như con ruồi không đầu chạy loạn khắp nơi tìm kiếm. Nhìn thời gian đã năm giờ ba mươi lăm, hắn không thể không thừa nhận, Hứa Vĩ Cường đã tìm được sinh môn của khốn trận, trốn thoát.
Ngô Thần toàn trình nhìn hết, không khỏi cảm thán vận may của nhân vật chính, quả nhiên người mang thiên mệnh thật khó giết.
- Tích! Nhiệm vụ hoàn thành! Túc chủ còn hai ngày ở lại thế giới này. Lập tức trở về hay hay không?
Ngô Thần không có ý sát hại Hứa Vĩ Cường mà lựa chọn lưu mệnh hắn lại, làm động lực cho đệ tử của mình phấn đấu, hơn nữa, nhân vật chính được thiên mệnh bảo hộ, nói giết sẽ không dễ dàng như vậy.
Ngay cả Hứa Vĩ Cường còn ba ngày để khởi động lại, đệ tử của hắn, Luyện Khí kỳ tầng mười hai Lâm Thế Huy cũng không thể chiến thắng liền không thể nào nói nổi, sư phụ hắn cũng ngượng ngùng thừa nhận tên đệ tử yếu kém này.
Truyền âm cho Lâm Thế Huy trở về, dặn dò và tuyên bố bế quan, Ngô Thần liền trở lại không gian tư nhân của hệ thống.
- Nhiệm vụ tân thủ hoàn thành, thưởng một vạn tích phân. Nhiệm vụ tiếp theo mở ra, năm phút sau bắt đầu dịch chuyển.
- Ồ, không phải năm ngàn tích phân sao?
- Ba ba, nhiệm vụ tân thủ là một vạn tích phân, tiền nhiệm cố ý chiếm mất một nửa chỉ còn năm ngàn. Tiểu tinh linh liền cho ba ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-lao-su/3404273/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.