- Cái gì? Ngươi.. Ngươi biết bí mật của ta? - Hứa Vĩ Cường hốt hoảng hét lớn.
Thời gian đảo lưu chỉ trong suy nghĩ của hắn. Nhìn cảnh tượng không đổi, hắn biết, bí mật của mình bị người biết rồi.
Hắn là sao không biết bug của mình từ không đến sáu giờ sáng. Bây giờ hắn tính toán thời gian sai lầm, dẫn đến khởi động lại thất bại. Hắn gặp nguy hiểm!
Lâm Thế Huy không hiểu nhưng nhìn vẻ mặt lo lắng của hắn cũng đoán được có điều gì đã nằm trong kế hoạch của sư phụ, nhìn lên đồng hồ, quả nhiên thời gian đã là không giờ không phút mười một giây. Bộ óc từng đậu tiến sĩ trường đại học số một thế giới không phải chưng cho đẹp.
Lâm Thế Huy nhếch mép đưa tay toang bắt được Hứa Vĩ Cường, liền bị lực đạo to lớn đánh bay. Một ông lão tầm sáu mươi tuổi cùng một trung niên trạc bốn mươi đột ngột xuất hiện chắn trước người Hứa Vĩ Cường.
- Người thần bí kia quả nhiên ra tay, hay nói đúng hơn, hắn là sư phụ ngươi? Ngươi gọi hắn đi ra đi.
Hứa Vĩ Cường không nhanh không chậm nói, mọi việc đều nằm trong tính toán của hắn.
Một năm trước, Lâm Thế Huy tuyệt vọng muốn tự sát đột nhiên mất tích bí ẩn, dù hắn khởi động lại thời gian vẫn không tránh được kẻ thù biến mất trước mí mắt, tìm đủ mọi cách ám sát đều giết không được. Thêm nhiều lần sau đó xuýt chút nữa bắt được đều tay không mà về.
Hứa Vĩ Cường luôn cảm thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-lao-su/3404272/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.