Tầng hai của Dung gia xung quanh đều là phòng, phía đông có ba phòng, ba phía còn lại có tám phòng. Căn phòng lớn nhất ở chính giữa phía đông chính là phòng ngủ của Dung Bái, bên trái là phòng giải trí của hắn, bên phải là phòng của Bùi Văn Ca. Dung Bái cảm thấy phải sửa lại một chút, phía bên phải phòng ngủ của hắn cũng là món đồ chơi, một món đồ chơi đang nợ hắn, có thể giúp hắn thoải mái hưởng thụ các thú vui.
Từ thư phòng của Dung lão gia đi ra, cái tay đang ôm eo Bùi Văn Ca của Dung Bái vẫn không buông ra, lúc này hắn đã cao hơn Bùi Văn Ca rồi, cánh tay hắn hơi dùng sức một chút, người nọ liền dán chặt vào lồng ngực hắn. Trong lòng hắn đang dâng lên sự hưng phấn kỳ lạ, sự hưng phấn đó còn trộn lẫn với nhiều cảm giác khác, thúc giục hắn kéo Bùi Văn Ca qua dãy hành lang, đi xuống cầu thang hình xoắn ốc, rồi mới đẩy anh vào phòng của mình, thô bạo đóng cửa lại.
Trong nháy mắt cánh cửa bị đóng lại, dường như những hạt bụi cũng rơi xuống, hai người được ngăn cách với thế giới bên ngoài, nơi đây là không gian riêng biệt, mọi thứ đều trở nên ảm đạm hơn, giống như bao phủ một tầng hơi mỏng nguy hiểm. Ngọn đèn trên trần nhà chiếu xuống ánh sáng mờ nhạt, Bùi Văn Ca đứng im phía trước giường, trên mình mặc áo sơ mi trắng đơn giản cùng quần dài màu đen, có điều vẫn là thân hình của một thiếu niên ngây ngô, cơ thể có một sự hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-loi-dac-cuu/1161828/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.