Dịch: Duẩn Duẩn
Đèn đóm lập lòe, khi mờ khi tỏ, từ tầng bốn mươi mốt nhìn xuống chỉ thấy được sắc đèn vàng rực của cảng Victoria. Dưới ánh sáng mờ ảo đó, bầu trời đêm của cảng Victoria hiện ra với một màu xanh thẫm huyền bí, càng tô điểm thêm cho nơi được mệnh danh là thủ phủ quốc tế này một vẻ đẹp lạnh lùng.
Đỗ Vạn Bảo cuối cùng cũng có thời gian rảnh rang đứng trước cửa sổ hít thở không khí và nhâm nhi một tách cà phê. Mới vài ngày trước thôi, một cuộc gọi khẩn cấp đã biến bà từ một quý phu nhân nhàn nhã đang ngồi thưởng thức cà phê ngoài trời ở Lyon thành một anh lính cứu hỏa cấp tốc. Mà cái người đánh cuộc gọi khẩn kia không ai khác chính là bà chủ Ngôn Kiều của bà ngày trước. Đỗ Vạn Bảo sau khi tốt nghiệp đại học liền đến làm thư ký cho Ngôn Kiều, sau đó dành hơn nửa đời người để theo chân bà ấy, cho đến khoảng bốn năm trước mới theo chồng di cư sang Pháp. Sau bốn năm sống nhàn nhã, bà không ngờ lại có một ngày mình phải quay về ngồi vào cái chức cũ thế này. Chẳng qua là sếp của bà từ Ngôn Kiều nay đã biến thành Ôn Ngôn Trăn. Vừa mới đến Hồng Kông không bao lâu, Đỗ Vạn Bảo đã phải đối mặt với vụ đắm tàu của chiếc du thuyền Apollo. Thế nhưng chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, ông chủ lớn đã cho mọi người thấy rõ được bản lĩnh của mình.
Ôn Ngôn Trăn xử lý vụ tai nạn này vô cùng hoàn hảo. Điều đó buộc Đỗ Vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-ca/228096/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.