*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Duẩn Duẩn
Người đàn ông bước xuống từ cầu thang thoáng chốc đã làm đôi mắt Kim Tú Viên sáng bừng. Chỉ với chiếc áo sơ mi trắng vô cùng đơn giản, Ôn Ngôn Trăn đã lập tức biến thành món ăn ngon mà không cô gái nào có thể cự tuyệt nổi.
Ánh mắt Kim Tú Viên lượn quanh trên người Ôn Ngôn Trăn. Người đàn ông này giống hệt như tia nắng mặt trời, ngay cả nụ cười chào hỏi cô ấy cũng rạng rỡ đến thế.
Nụ cười trong vắt rạng ngời đó tựa như làn suối mát ngày thu.
Nắng trời mùa thu bên ngoài vừa hay dìu dịu hửng sáng, dễ làm tâm hồn người ta say mê quá đỗi. Trong quầng sáng nhàn nhạt ấy, một người đàn ông mang nụ cười tuấn tú, bận chiếc áo sơ mi trắng tinh ngồi bên cạnh bạn, sẽ khiến bạn cảm thấy bản thân mình như lâm vào mộng ảo. Hơn thế, trên người đàn ông ấy còn thoang thoảng mùi nước cạo râu nhẹ nhàng và khoan khoái.
Nếu như cho Kim Tú Viên ít đi khoảng vài tuổi, nói không chừng cô ấy sẽ động lòng mất.
Vì sáng hôm qua không thấy Ôn Ngôn Trăn trên bàn ăn sáng, nên trưa hôm nay thấy anh bỗng nhiên xuất hiện đột ngột thế này, Kim Tú Viên vẫn cảm thấy khá bất ngờ.
Nếu quan sát kỹ thì sẽ phát hiện hai vợ chồng nhà này hôm nay có gì đó rất không bình thường. Bà chủ thì cúi thấp đầu, miếng trứng hấp trong đĩa bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-ca/228094/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.