Minh Nghị sau khi nhận giấy tờ từ tay Duy Anh, không chần chừ mà lái xe thẳng đến nhà trẻ để đón An Nhiên. Trái tim anh có chút rạo rực khi nghĩ đến việc được gặp thằng bé. Khi Minh Nghị vừa bước vào khuôn viên trường, An Nhiên đã nhanh chóng nhận ra bóng dáng quen thuộc từ xa. Đôi mắt to tròn của cậu bé sáng lên, cười tươi rói rồi chạy vội về phía anh.
“Chú Liam! Chú Liam!” An Nhiên gọi to, bàn chân nhỏ xíu vội vã bước nhanh
hơn.
Minh Nghị cúi người xuống, giang tay đón lấy An Nhiên vào lòng, không khỏi mỉm cười khi thấy sự phấn khích của cậu bé. "Cún con! Hôm nay học vui không?"
An Nhiên mắt sáng lên, bàn tay nhỏ bám chặt lấy áo Minh Nghị, cậu bé ngước nhìn anh với ánh mắt long lanh đầy ngưỡng mộ. “Sao hôm nay chú đến đón con vậy? Mẹ bảo dì Mỹ Kỳ sẽ đưa An Nhiên đi khám sức khỏe, vì mẹ bận rồi không đi được."
Minh Nghị khẽ cười, dịu dàng chỉnh lại chiếc mũ nhỏ trên đầu An Nhiên. “Chú biết mẹ con bận nên muốn đến đón con thay. Còn dì Mỹ Kỳ có việc đột xuất, nên hôm nay chú sẽ là người đồng hành với An Nhiên”
An Nhiên chăm chú nhìn Minh Nghị một lúc, đôi mắt tròn xoe suy tư rồi bất ngờ hỏi, “Chú có thích mẹ con không?”
Minh Nghị thoáng giật mình trước câu hỏi ngây thơ ấy, nhưng ngay lập tức anh bật cười, xoa đầu thằng bé. “Thằng nhóc này, ai dạy con hỏi những chuyện này vậy? Nào, chúng ta đi khám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-long-gio-dong/3651258/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.