Hám Trạch chưa thấy việc này bao giờ nên hiển nhiên hắn cực kỳ hứng thú quan sát. Cổ mèo con đỏ bừng lên, trông không khác nào vừa bị bê lên bếp nướng, chỗ bị kích thích vẫn cảm thấy khó chịu không dứt chỉ vì không chạm vào được.
Huống chi Hám Trạch còn đang ngồi một bên, đôi mắt phượng như ẩn chứa một làn sóng ái tình, mùi hương trên người cũng ào ào ập tới, rõ ràng là mùi thanh đạm của cây cỏ nhưng giờ khắc này lại không khác gì vô số lông chim liên tục cọ vào lòng người, ngứa muốn chết đi được.
Cảm giác như có hàng ngàn hàng vạn con kiến chui vào trong máu.
Tư Cảnh thẹn quá hóa giận nên đẩy người ra.
"Đã bảo đừng hôn cơ mà!"
Đây không phải là lần đầu y trải qua kỳ động dục nhưng lại là lần đầu tiên bị thiêu đốt thành cái dạng này. Thật ra thì mọi chuyện sẽ chẳng nhanh đến thế nếu như Hám Trạch không dán sát vào người, mùi hương của hắn quá là kích thích, Tư Cảnh có cố thế nào cũng không qua nổi. Lúc này y cảm giác mình sắp phồng to lên giống con sứa rồi lắc lư trong nước, y trở mình, nôn nóng bất an quay cuồng hết nửa ngày rồi lại chui vào trong chăn.
Hám Trạch không ngăn cản, chỉ mỉm cười nhìn. Không tới mấy giây sau, mèo con đỏ mặt tìm đủ cách vẫn không được, lông với đuôi xù hết cả lên, tức giận thò đầu ra ngoài lần nữa.
"Anh đó!" Y nói, "Còn không mau duỗi cái tay lại đây?"
Lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-lam-sao-khi-doi-thu-mot-mat-mot-con-la-co-meo-bac-ha-ma-tui-lai-la-meo/1888754/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.