Nhận được hoa Quý Cảnh Diệp chủ động tặng, hiển nhiên tâm trạng của Úc Khả Khả rất tốt.
Thế là, sau khi dùng bữa tối, cô nhìn mấy chén rượu mình pha kia, lại nhìn bó hoa hồng nở rộ được bày trên bàn thì lập tức sờ cằm, chợt nghĩ rồi nói: "Xem phim không?"
Cảm giác mọi thứ đều vừa đẹp, bầu không khí cũng phù hợp, không cùng xem một bộ phim thì có vẻ không được.
Đương nhiên Quý Cảnh Diệp không có ý kiến.
Nhưng vừa đứng lên, tự nhiên anh đã bị cô nắm lấy tay, thoáng ngẩn ra đã bị kéo vào bếp rồi.
"... ?"
Không biết cô muốn làm gì, anh rũ mắt nhìn cô.
"Trước Tiểu Diệp xách về một cái máy làm bắp rang bơ, em vốn tính xem phim sẽ dùng." Úc Khả Khả chỉ vào máy làm bắp rang bơ trước mặt, nhẹ nhàng giải thích: "Nhưng lại nghĩ, buổi chiều em toàn ở dưới lầu nên vẫn để đây."
Quý Cảnh Diệp để ý, cô dùng từ "dưới lầu" chứ không phải "nhà anh".
Cách dùng từ ẩn ý không rõ ràng này như vô hình trung làm mờ đi giới hạn hai tầng, người khác nghe có phần thảng thốt như hai người thật sự sống chung vậy.
Anh liếc mắt, bờ môi mỏng khẽ mím: "... Ừm."
Thấp giọng đáp lại xong, Quý Cảnh Diệp lại vô thức đưa mắt nhìn quanh bếp.
Anh gần như không vào đây mấy, theo lý thuyết thì hẳn là không nhận ra được có gì thay đổi, thế mà không hề bất ngờ, anh liếc một cái đã nhận ra cái nào là đồ cô mua thêm.
Giống như trước đó cô thăm dò để lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703770/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.