Lúc tỉnh lại, chú hai vẫn ở phòng bệnh, ông ta nhìn trần nhà trắng bệch, mở mắt ra rồi lại nhắm mắt lại, nhắm lại rồi mở ra, vẻ mặt đờ đẫn như không thể chấp nhận hiện thực.
"Chú hai, chú tỉnh rồi."
Giọng nói chậm rãi của Úc Khả Khả vang lên bên tai.
Chú hai Úc: "..."
Nhớ lại chuyện xảy ra trước đó, ông ta khẽ chớp mí mắt, cứng ngắc quay đầu lại thì quả đúng là thấy cháu gái đang ngồi bên giường, cầm một chồng báo cáo kiểm tra sức khoẻ, cúi đầu đọc nghiêm túc.
Chắc là đang lo lắng tình trạng của sức khỏe của ông ta?
Nghĩ đến đây, lồng ngực vốn lạnh như băng của ông ta không nhịn được rưng rưng nước mắt.
Không ngờ kết quả người thật sự quan tâm ông ta lại là cô cháu gái không quá gần gũi, thậm chí còn ngồi lại đây chăm sóc ông ta.
Còn những người từng được ông ta để ý kia lại lừa gạt ông ta như đồ ngốc, thầm ngấp nghé công ty ông ta, đùa giỡn ông ta xoay vòng vòng.
Quả nhiên chỉ có người thân thật sự có quan hệ huyết thống mới đáng tin cậy nhất, tuyệt đối sẽ không phản bội ông ta!
Trong nháy mắt, ông ta cảm nhận được tầm quan trọng của huyết thống một cách sâu sắc, trong lòng chợt sinh ra cảm giác vui mừng đến lạ.
Cho dù không có hai đứa con hoang kia, nhưng may ông ta vẫn còn cháu gái.
Nghĩ đến mớ quan hệ rối rắm kia, lại chỉ có Úc Khả Khả mới là người thân duy nhất có quan hệ huyết thống với mình, chú hai Úc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703769/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.