Hề Nguyệt có thể cảm nhận được ánh mắt như có như không của đám bạn dừng lại trên người mình, mang theo chút oán hận khó kiềm chế, cô ta lập tức mím chặt môi, thật sự bị đám chó pug mất liêm sỉ này làm cho tức chết.
Cả một đám vô dụng thật sự.
Trước mặt người khác thì tỏ vẻ kiêu ngạo, bài ngoại, khiến người không chen chân được vào giới tự ti mặc cảm dễ như trở bàn tay, thế mà khi Quý Cảnh Diệp và Úc Khả Khả ở đây còn chưa tới trước mặt đã mất hết liêm sỉ rồi.
Cô ta kiêu ngạo đứng thẳng lưng, thờ ơ nói: "Dù là các cô có đi qua thì cậu cả Quý vẫn không thèm nhìn đến các cô đâu. Xem anh ấy có đếm xỉa gì tới đám Diêm Tịnh không?"
Đám bạn: "..."
Có thể nghe được ý trào phúng trong giọng nói của cô ta, đám bạn lập tức nhìn nhau: Hề Nguyệt làm vậy là muốn nổi điên gì đây, vô duyên vô cớ hạ thấp mấy cô nàng, nói chuyện khó nghe vậy làm gì?
Dù trước giờ vẫn tung hô Hề Nguyệt nhưng đến lúc này mấy cô nàng không nhịn được nói:
"Dù có thể là không nhìn đến nhưng cũng đáng mà? Cô xem có bao nhiêu người hâm mộ kìa, thậm chí bọn họ còn không có cách nào đến gần cậu cả Quý đấy."
"Đúng đó, hơn nữa chủ yếu là chúng ta không muốn bị Diêm Tịnh chế giễu. Hề Nguyệt, không phải cô ghét đám bọn họ lắm sao, đến lúc đó nhìn mấy ả tiểu nhân đắc chí, chắc chắn cô cũng không dễ chịu mà."
"Thật ra kết bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703707/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.