Trợ lý Ôn bất ngờ thấy ăn phải dưa của mình, gương mặt từ từ lộ ra vẻ muốn sụp đổ.
Úc Khả Khả thầm đồng cảm, đồng thời cảm thấy rất vô tội: [Tôi thật sự đã rất uyển chuyển rồi.]
Dù sao so với trước kia, lần này cô đã "mỗi ngày làm hai việc tốt" rồi.
Cô lắc đầu: [Tố chất tâm lý của trợ lý Ôn này không tốt nhỉ. Nhìn giám đốc Vu đi, anh ta bình tĩnh lại rất nhanh.]
[Dù có là ai ăn phải món dưa cẩu huyết k*ch th*ch, đột nhiên phát hiện ra "thằng hề lại là mình" đều sẽ chịu k*ch th*ch thôi.] Ngược lại, hệ thống có thể hiểu được: [Nói cho cùng đây là lần đầu tiên xem mắt, có khi trợ lý Ôn đã nghĩ tìm được bạn tâm giao rồi ấy chứ, có thể hiểu được.]
Hệ thống không giải thích còn đỡ, nó nói vậy, Úc Khả Khả suýt chút nữa không nhịn được bật cười: [Cậu đừng nói "bạn tâm giao" nữa, tôi sắp không nghe nổi từ này nữa rồi.]
"Bạn tâm giao" gì đó ý chỉ mối tình trong sáng không lên giường, đến lượt Ô thì cô A kia lại chỉ thèm thân thể cậu ta, muốn lừa cậu ta lên giường...
Úc Khả Khả: [Ha ha ha ha tôi thật sự không nhịn được, nghĩ vậy, chẳng phải Ô đáng thương quá sao? Sao cậu ta có thể thảm thương lại hài hước đến vậy chứ ha ha ha!]
Trợ lý Ôn hoàn toàn không biết tình cảnh thảm thương của mình bị cười nhạo, cho đến khi cửa thang máy mở ra vẫn đang hoảng hốt chưa thể tỉnh táo lại.
Anh ấy chỉ cảm thấy đại não
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703684/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.