Ba người chào nhau ở cổng khu phố thương mại.
Tống Tuyền còn phải về bệnh viện chăm sóc mẹ nên không kiên trì đưa Úc Khả Khả về nhà nữa. Cậu ấy phụ bỏ toàn bộ túi mua sắm lên cốp xe xong bèn cười tạm biệt Úc Khả Khả và Lê Hinh Nhụy.
Nhìn chằm chằm bóng lưng cậu ấy, nụ cười vốn còn vương trên mặt Lê Hinh Nhụy dần dần biến mất.
Sau đó cô ta khẽ thở dài.
Hành trình hôm nay, thật là thất bại hoàn toàn.
Ngoại trừ buổi trưa hai người ăn cơm riêng ra thì những kế hoạch khác đều hoàn toàn rối như canh hẹ.
Cậu Tống, cậu tốt thật đấy, ý là kéo cảm giác tồn tại rất tốt.
Chứ đừng nói đến sau đó lại xuất hiện trò cười, hủy hoại triệt để tâm trạng đi dạo phố.
Bây giờ vất vả lắm mới đợi đến hai người họ có thể ở riêng thì đã đến lúc chào nhau rồi.
Lê Hinh Nhụy đang buồn rầu nghĩ ngợi, lần sau nên tìm lý do gì để rủ Úc Khả Khả ra ngoài thì trước mắt đột nhiên xuất hiện một chiếc kẹp tóc bươm bướm xinh đẹp.
Cả con bươm bướm tựa như vừa phá kén ra ngoài đã quyết định giương cánh bay lên, trông rất sống động.
Thủy tinh trên cánh bướm lấp lánh ánh sáng long lanh hấp dẫn ánh mắt cô ta ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Mà ánh chiều tà ngả xuống, bàn tay cầm chiếc kẹp còn xinh đẹp hơn cả chiếc kẹp bươm bướm trong tay.
Cô ta ngẩng đầu thì quả đúng là Úc Khả Khả.
Úc Khả Khả: "Thế nào, đẹp không?"
Lê Hinh Nhụy thật thà gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703653/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.