Sau khi tới khách sạn, Úc Khả Khả vừa xuống xe, còn chưa kịp chào tạm biệt với Quý Cảnh Diệp thì đã nghe thấy một tiếng "rầm", cửa xe bị đóng lại thật mạnh.
Cô vô thức quay đầu thì thấy cửa xe vốn mở hé đang chậm rãi đóng lại, mà người đàn ông ngồi trong xe kia ra lệnh với giọng điệu lạnh lùng: "Lái xe."
Tài xế giẫm chân ga theo bản năng, xe lập tức không hề lưu luyến chạy như bay.
Úc Khả Khả chỉ có thể nhìn thấy khói đuôi xe: "... ?"
Quá đáng rồi.
Hệ thống than thở: [Tôi nói cô nên tự kiểm điểm lại mà, chắc chắn là cô đã chọc phải nhân vật phản diện ở đâu đó rồi.]
Úc Khả Khả không quan tâm, thờ ơ đi về phía khách sạn: [Đừng có mà cứ gặp chuyện gì lại cứ đi tìm nguyên nhân ở mình trước, vì sao không thể do tâm trạng anh ta không tốt, đơn thuần là giận chó đánh mèo tôi chứ?]
Hệ thống: [Bởi vì chỉ có cô mới có thể chọc cho nhân vật phản diện tức giận thôi.]
[Hơn nữa đến giờ rõ ràng anh ta chỉ uy h**p trong lời nói chứ không ném cô vào lò thiêu thật, đúng là cảm tạ trời đất.] Nó không nhịn được cảm thán: [Chỉ có lúc này, tôi mới có thể có chút cảm giác chân thực với thế giới còn chưa bị hủy diệt.]
Úc Khả Khả: [Rõ ràng là tôi đang cố gắng thu phục mà, cậu thấy anh ta đã cố ý mời tôi ăn cơm, còn đưa tôi về khách sạn nữa.]
Quý Cảnh Diệp ngồi trên xe, nghe cô tự tin nói chuyện đúng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703627/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.