Không hề cảm nhận được ánh mắt lạnh buốt ở phía đối diện kia, Úc Khả Khả cười thầm đã đủ, vẫn đang băn khoăn tiếp tục buôn chuyện với hệ thống: [Giờ sao rồi, hai người bên kia không còn yên lặng đó chứ?]
Hệ thống: [Đương nhiên không, lúc này Trữ Tuyết đã giả bộ như không có gì xảy ra cả, được Lộ Sùng mời vào phòng rồi.]
Cũng phải, dù sao với tính cách thận trọng quan tâm của Trữ Tuyết, dù gặp phải chuyện phức tạp đều có thể thành thạo xử lý thích đáng, không hoảng hốt, không rối loạn.
Huống chi là "chuyện sở thích" xấu hổ này, cô ấy lại càng không thể khiến Lộ Sùng lúng túng.
Úc Khả Khả: [Chắc là Lộ Sùng thở phào nhẹ nhõm nhỉ?]
[Rõ là thế rồi.] Hệ thống bừng bừng hứng thú chia sẻ với cô: [Cô không biết đâu, lúc ấy Lộ Sùng đúng là xấu hổ đến nỗi đỏ hết từ mặt tới cổ, không nói nổi một câu nên lời, cực kỳ buồn cười.]
Úc Khả Khả lập tức vui vẻ: [Anh ta thế này là không được rồi. Rõ ràng trước kia lúc nữ phụ số ba gõ cửa tự đề cử quy tắc ngầm thì bình tĩnh dùng tác phẩm của chị Trữ Tuyết đề cử để từ chối một cách lịch sự, sao giờ đến chính chủ lại im rồi?]
Hệ thống: [Chắc chắn không giống rồi, dù sao cũng là người trong lòng mà.]
Nghĩ đến Lộ Sùng vẫn luôn điềm đạm chín chắn mà cũng xấu hổ đến đỏ bừng mặt, đến nét mặt cũng không ra vẻ nổi nữa, Úc Khả Khả càng muốn cười.
Từ khi vào đoàn làm phim đến giờ, anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703626/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.