Được thôi...nghỉ thì nghỉ...!- Cô nghe vậy thì nói rồi lườm lại Minh Châu,Cậu nghe vậy thì có chút lo lắng sợ Cô nghỉ việc
Vậy Cô viết đơn nghỉ việc đi!Tôi sẽ nhờ người tìm cho Cô công việc mới!- Minh Châu nghe vậy thì tâm trạng mừng rỡ
Hhhaaa...Tôi còn chưa nói hết mà...câu nói đó là đối với người khác còn với Thảo Phương Tôi...không bao giờ có chuyện nghỉ việc vì mấy chuyện như vậy- Cô nghe vậy thì cười lớn ánh mắt đầy đắc ý
Cô....- Minh Châu nghe vậy thì ngỡ ngàng
Cô cũng dễ tin người đó tiểu thư Minh Châu à!Tôi sẽ sớm viết lại một bản khác!Tôi xin phép ra ngoài- Cô nhìn sang Minh Châu khuôn mặt đầy thỏa mãn rồi cầm bản kiểm điểm cúi chào Cậu rồi đi ra ngoài
Cô làm gì vậy hả?- Cậu thấy Cô đi ra quay sang nhìn Minh Châu bực tức
Em...chỉ muốn giúp Anh thôi mà- Minh Châu khuôn mặt có chút sợ hãi nhìn Cậu
Giúp sao?Cách Cô giúp cũng thật đặc biệt Cô muốn người Tôi thương cách xa Tôi ra hơn sao?Vậy thì Tôi lại làm Cô thất vọng rồi Tôi sẽ không để Cô ấy rời xa Tôi đâu!- Cậu lườm Minh Châu rồi bỏ sang ghế sofa ngồi
Anh thích Cô ta nhiều vậy sao?- Minh Châu nghe vậy thì khó chịu đi lại gần chỗ Cô
Đúng!Thích nhiều hơn cả chữ nhiều Cô hiểu chưa?Về đi Tôi bận- Cậu nhìn Minh Châu ánh mắt lạnh lùng
Em sẽ không bỏ cuộc đâu!- Minh Châu đi ra tới cửa thì ngoảnh lại
Tùy Cô!Nhưng sợ làm Cô thất vọng rồi- giọng Cậu đầy lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-chang-toi-thich-cau-ban-cung-ban/2107328/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.