“Quá nhi, ta không cho ngươi đi luận võ với những người đó.”
“Cô cô.” Dương Quá thấy Tiểu Long Nữ trừng mắt, là bộ dáng những khi mình khiến nàng sinh khí. Y nghĩ rằng cô cô quan tâm y, sợ y đánh không lại mà bị thương, “Cô cô, ngươi yên tâm đi, ta rất nhanh có thể đánh bại hai người đó.”
“Ngươi…” Tiểu Long Nữ thấy y không nghe lời mình, càng thêm không vui, nhưng nàng vốn không quen nói quá nhiều, nên chỉ nói từ “ngươi” rồi không biết phải nói gì nữa.
Hoắc Đô đứng đối diện đã không còn kiên nhẫn, Đạt Nhĩ Ba đứng giữa sân cũng đã “lầm bầm” kêu y mau lên.
Quách Tĩnh thấy Dương Quá thực sự muốn lên luận võ, không nhịn được nói, “Quá nhi, ngươi hãy cẩn thận.”
“Quách bá bá yên tâm.” Dương Quá nhẹ gật đầu, cho hắn một nụ cười an tâm. Sau đó nhìn Thiệu Đường, thấp giọng nói với hắn: “Thiệu Đường, ngươi đừng chạy loạn, cứ đứng ở đây, trong lúc luận võ ta không thể phân thân, nếu ngươi gặp nguy hiểm sẽ rất phiền toái.”
“Ân ân.” Gật đầu, Thiệu Đường ngoan ngoãn gật đầu, Dương Quá không nói hai lời, chỉ vì mình nói mấy câu đã cùng người khác luận võ, hắn thật sự rất cao hứng.
Dương Quá mỉm cười, chậm rãi đi về phía Đạt Nhĩ Ba, tên Đạt Nhĩ Ba kia đầu rất to, trong tay là một cái chùy kim cang, vừa nhìn liền biết là một tên có khí lực. Dương Quá không có binh khí, ngẫm lại nếu cứ để tay trống thế này hiển nhiên sẽ không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-vo-truyen-thuyet/2471026/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.