Dương Quá mỉm cười không tiếp tục nói gì, ngón tay linh hoạt chỉnh sửa y phục xốc xếch của đối phương, cuối cùng lấy đai lưng màu lam nhạt buộc lại rồi mới cười hì hì nói: “Khó được Thiệu Đường nhiệt tình như vậy nhưng lại bị quấy rầy, thật mất hứng!”
“… Ngươi…” Thiệu Đường hắc tuyến không nói gì, Dương Quá quả nhiên là Dương Quá. Hoàn toàn không quan tâm đến ánh mắt của những người khác…
Dương Quá vẫn cười, vươn tay đặt trên thắt lưng Thiệu Đường, “Ngược lại là Thiệu Đường ngươi, muốn cùng ta bị mọi người mắng sao.” Nghĩ nghĩ một lát, lại nói: “Hay là chúng ta đi đi, khỏi cần phải nghe thêm mấy cái lễ giáo cẩu thí gì từ bọn họ!… Dù sao ta cũng không muốn… gặp lại Quách bá bá…”
Thiệu Đường nghe xong không chút suy nghĩ nói: “Không được! Không thể đi!”
“… Vì sao?” Dương Quá khó hiểu.
“Vô nghĩa!” Thiệu Đường nói: “Còn phải để Quách bá bá giúp ngươi tìm giải dược độc Tình Hoa! Bây giờ ngươi bỏ đi là muốn chết à?!… Hơn nữa, ngươi tại sao phải sợ gặp Quách bá bá của ngươi?” Nói đoạn con ngươi chuyển một vòng, lớn tiếng ra lệnh: “… Không biết phải giải thích thế nào với Quách bá bá của ngươi chuyện của ta? Vậy ngươi hãy từ bỏ tất cả đừng gặp lại ai nữa, nếu không…”
“… Thiệu Đường…” Dương Quá lúc vừa nghe thì thấy mơ hồ không biết Thiệu Đường đang nói cái gì, nhưng rồi sau đó lập tức hiểu ra, bất đắc dĩ nói: “Ngươi biết rõ ta không có ý này… ý ta là Quách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-vo-truyen-thuyet/2470946/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.