Châu Nhiên lái xe về nhà, bỗng nhiên trong đầu nhớ lại lời nói của Giang Mỹ Mỹ.
"Tôi biết trong lòng cậu làm gì có chỗ cho tôi chen vào, là tôi tham vọng thôi."
Nghe xong câu nói đó. Anh cảm thấy có lỗi với cô vô cùng, dù biết thời gian cô ấy theo đuổi anh không hề ngắn, nhưng vốn dĩ anh chỉ xem cô như là một người bạn thân thiết mà thôi.
"Xin lỗi cậu." Châu Nhiên tự nói, anh vội xoa đầu sau đó đi vào nhà tắm.
Một lúc sau.
Châu Nhiên bước ra từ phòng tắm, anh đưa tay cầm điện thoại, nhìn thấy tin nhắn wechat của Khương Hi. Anh ấn vào xem
Khương Hi:【Nhiên Nhiên, gần đây mới mở một nhà hàng, anh có muốn đi với em không?】
Khương Hi:【Nhiên Nhiên, anh đi đâu rồi?】
Khương Hi: 【Anh bận sao?】
Châu Nhiên nhìn tin nhắn, sau đó đưa ngón tay gõ gõ vào màn hình.
【Về tới nhà, vừa tắm xong.】
Phía bên kia trả lời rất nhanh.
Khương Hi:【Vậy ngày mai chúng ta đi nhà hàng đó nha?】
Châu Nhiên:【Ừ, cũng được.】
Nhắn tin xong, anh để điện thoại sang một bên. Sau đó cũng nhanh chóng lên giường để nghỉ ngơi sau một ngày dài mệt mỏi.
Buổi sáng.
Châu Nhiên thức dậy không nổi, biết rằng mình có vẻ đang dần bị cảm, anh đưa tay gọi cho Khương Hi.
Khương Hi vừa sửa soạn xong, thấy anh gọi. Cô nhanh chóng bật máy: "Anh đến chưa?"
Giọng Châu Nhiên khàn khàn: "Tôi bị cảm rồi, không đi được, hẹn lần khác vậy."
Khương Hi vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-vo-quy-tac/3600084/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.