Ninh Phàn ngượng ngùng quay mặt đi đưa tay gãi đầu, một tay vẫn bị Phó Minh Trạch nắm lấy. Khi tầm nhìn chuyển hướng thì có một thứ rơi vào tầm mắt cô. Một chiếc bình gốm sứ men xanh nổi bật được đặt trên kệ nhưng sao cô lại thấy cái bình này nhìn rất quen. Phó Minh Trạch thấy cô luôn nhìn về phía trước liền nhìn theo hướng mắt của cô cũng nhìn thấy chiếc bình sứ lại tưởng cô thích. Kéo cô đến gần rồi chỉ vào chiếc bình nói với nhân viên. 
“Gói nó lại!” 
Nhân viên nhanh chóng lấy chiếc bình xuống chuẩn bị để vào hộp nhưng Ninh Phàn ngăn lại rồi cầm lấy chiếc bình nhìn một lượt mới thấy trên miệng bình còn có một vết nứt, quay người nhìn Phó Minh Trạch hỏi. 
“Đây là quà anh định tặng cho bà!” 
Phó Minh Trạch cười lắc đầu. 
“Không phải, tặng cho em!” 
Ninh Phàn ngạc nhiên. 
“Hả? Như vậy hình như không tốt lắm? Đắt lắm!” 
Phó Minh Trạch lại dùng ánh mắt dịu dàng nhìn cô nói. 
“Em thích là được!” 
Nghe vậy, Ninh Phàn có hơi ngượng ngùng cười, rồi quan sát cái bình sứ thầm nghĩ. 
(Đột nhiên cảm thấy kết hôn với Phó Minh Trạch cũng không phải là một ý tồi. Mà cái bình này là được Ninh Vũ Mai dùng làm quà tặng trong tiệc sinh nhật của Ninh Đức Hữu. Bình sứ trắng men xanh không ngờ bây giờ nó lại nằm trong tay mình. Xem ra sự ràng buộc của cốt truyện không mạnh mẽ như mình tưởng tượng.) 
Chuyển cảnh đến một ngôi biệt thự rộng lớn, trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-vo-nguyen-tac/3621245/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.