[(*) Con đường phía trước]
Cầm Di Âm đã tìm được, Mộ Tàn Thanh phải cân nhắc đường lui.
Y để Cơ Khinh Lan sống sót, đối phương tám phần mười sẽ đem tin tức truyền cho Phi Thiên Tôn. Thế nhưng người sau liệu sẽ đi tới bắc phương Ma vực hay không, Mộ Tàn Thanh lại không chắc chắn mười phần.
Ly hận thiên đã nhen lửa, Cơ Khinh Lan không bao lâu nữa liền có thể theo mùi hương mà đến, nơi này không thể ở lâu.
Mộ Tàn Thanh ở trong hang động phong kín tỉnh lại, cảm nhận được trên đầu gối trầm xuống. Cầm Di Âm từ hư mộng trở lại hiện thực, tựa như không xương không cốt nằm dài trên đùi y, lười nhác nói: "Ngươi đang nghĩ gì vậy?"
"Muốn làm sao rời khỏi nơi này, còn phải tìm một chỗ cho ngươi dưỡng thương." Mộ Tàn Thanh cúi đầu "Đúng rồi, bằng bản lãnh của ngươi, cho dù có bị thương, thời khắc cùng Phi Thiên Tôn trở mặt cũng không đến mức lưu lạc đến đây. Cuối cùng là xảy ra sự cố gì?"
Cầm Di Âm cười nhạo: "Nhờ đồ đệ tốt của ngươi nha."
"Ta đến nay chưa từng thu đệ tử, ngươi không phải..." Mộ Tàn Thanh đang nói đột nhiên khựng lại, năm ngón tay vô thức xiết chặt "... Ngươi nói Cơ Khinh Lan?"
Từ lần đầu gặp gỡ năm đó tại Triều Khuyết thành, sự tồn tại của Cơ Khinh Lan chính là một bí ẩn. Hắn khiến Mộ Tàn Thanh vừa cảm thấy thân cận vô cớ, lại vừa đầy bụng nghi ngờ, thậm chí vì sự cách biệt thế nhân trên người người này mà cảm thấy không thích. Đáng tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-tran-do/1026316/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.