[(*) Mộng kiến: gặp trong mộng]
Nguyên thần trọng thương, hồn chia ngàn vạn.
Chỉ đôi câu vài lời trong đầu Thiên Ma, đã đủ cho Mộ Tàn Thanh tưởng tượng ra tuyệt cảnh mà Cầm Di Âm khi đó đối mặt.
Cầm Di Âm vốn là một đạo ma chướng thoát thai từ trong lòng Đạo Diễn thần quân, nuốt chửng nhân tâm chấp vọng, nếm dưỡng thế gian tam độc. Sự tình có thể khiến cho hắn lưu ý cực kỳ hiếm, trong đó giữ gìn bản thân độc lập là điều kiện tiên quyết không thể nghi ngờ gì nữa. Đó là bởi một khi ý thức thuộc về hắn triệt để tiêu tán, cho dù có mệnh cách bất tử bất diệt, tân sinh Tâm Ma cũng không còn là Cầm Di Âm.
Mộ Tàn Thanh không hối hận vung ra một kích đó ở Thiên Thánh đô, chỉ hận bản thân mình không thể kiên trì đến cuối, ít nhất cũng có thể cùng hắn rời đi.
Trong lòng y càng như lửa đốt, đầu óc trái lại càng thêm thanh tỉnh. Trước mắt bắc phương Ma vực bị Phi Thiên Tôn cùng La Già Tôn liên thủ phong tỏa, mà Cầm Di Âm đã đem nguyên thần phân hoá bám vào thân ngàn vạn Thiên Ma, ý thức của hắn cũng theo đó phân tán chìm vào giấc ngủ. Phi Thiên Tôn còn không thể xác định được từng người một, chỉ có thể dựa vào thủ đoạn giết chóc chém tuyệt hậu hoạn, lẽ nào hắn còn có thể từng cái từng cái mà cứu lại?
Mộ Tàn Thanh nghĩ tới đây, liền đưa mắt nhìn lên bộ thi thể Thiên Ma kia, đột nhiên bấm tay thành trảo, móc ra một viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-tran-do/1026315/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.