*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
A Đẩu móc ra cái diện cụ bạc mà trăm cay nghìn đắng mới làm được, đeo lên cho Ách thị, tấm tắc nói: “Tay nghề thật sự chưa được khéo lắm, xem ta tốt với ngươi chưa”
Ách thị thờ ơ liếc nhìn tay A Đẩu một cái.
A Đẩu vội ngượng ngùng giấu cái tay đầy vết thương ra sau lưng, cười nói: “Đương nhiên, bộ dạng ngươi vốn cũng đã…”
A Đẩu ngắm nhìn Ách thị hồi lâu, chỉ cảm thấy thật khó mà coi hắn như một gã thị vệ bình thường được; hắn khác hẳn so với những người A Đẩu quen biết, gương mặt anh tuấn mà thon gầy kia, mang theo một cổ khí chất sơn lâm, hoặc là mãnh thú như liệp báo, diều hâu ngủ đông.
Hàng mày hắn thô dày mà đen sậm, đôi môi khúc chiết kiên ngạnh, khác biệt so với khí chất nam tử vĩ ngạn quen thuộc, bao dung hết thảy của Triệu Vân.
Dường như Ách thị được sinh ra là để cướp đoạt, giết chóc và phá hủy, chẳng khác nào một con mãnh thú phục trong bóng tối.
A Đẩu lại nhìn hồi lâu, nuốt một ngụm nước miếng, nói: “Thật con mẹ nó đẹp trai”
Ách thị đứng lên đi vào gian trong, A Đẩu đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó cười to nói: “Ngươi đỏ mặt kìa! Không phải vừa nãy ngươi đỏ mặt đó chứ!”
Đang muốn đuổi theo trêu chọc một trận thì chợt có người gõ cửa.
A Đẩu làm cái vẻ mặt quỷ treo cổ*. [*xem hình minh họa bên dưới]
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-tu-pha-suat/1352853/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.