Người này mặc đồ vest sang trọng, miệng ngậm điếu xì gà còn chưa được châm.
Sau khi đi ra, chỉ đứng lặng lẽ đứng một chỗ, song cả người lại toát lên vẻ quyền quý, điều này thôi cũng trái tim nhỏ bé của Hàn Tử Hiên liền rung động.
Quý tộc?
Với kinh nghiệm nhiều năm mua sắm đồ bên Anh, cô ta đã từng gặp qua con cháu của những gia tộc quyền quý truyền tự cả mấy trăm năm. Họ chỉ đứng thôi, không cần phải làm gì cũng toát ra vẻ cao quý.
Có người nói, ba đời mới có thể tạo ra một quý tộc, mà khí chất quý tộc của người này dường như đã có sẵn trong máu.
Khí thế quyền quý toả ra tới bức người!
Huống hồ, ngay cả Hà Thế Nghiêu cũng còn phải đích thân ra mở cửa xe cho người đó, như vậy thôi cũng đủ biết thân phận của người đó cao quý tới mức nào.
Sau khi người thanh niên này bước xuống xe, kế tới lại là một người trung niên đi ra. Người này có đôi mắt như chim ưng cùng với hàng lông mày dậm, mặc đồ kiểu Tôn Trung Sơn.
Khí thế bức người, vừa nhìn liền biết là nhân vật phi phàm, hoặc là vệ sĩ của người thanh niên kia.
Hàn Bách Hào và Hàn Tử Hiên đều tỏ ra lo lắng và có phần mất tự nhiên.
Hà Thế Nghiêu cười, nói: “Đây là anh họ của tôi Diệp Tử Long, hôm qua mới từ thủ đồ về!”
Thình thịch!
Tim Hàn Bách Hào chợt đập mạnh, anh họ của Hà Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2259002/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.