Sau khi gã nói xong, Diệp Phàm cũng không phản ứng lại.
Một cái bạt tai ròn rã giáng thẳng xuống mặt Hàn Bách Hào.
“Bốp!”
Hàn Bách Hào ngớ người, tất cả người nhà họ Hàn cũng ngớ người theo.
Người tát Hàn Bách Hào không phải là Diệp Phàm, mà lại là Diệp Tử Long.
“Cậu... cậu cả... Diệp, tôi...”, Hàn Bách Hào lắp bắp nói, hắn ta cảm thấy vô cùng oan ức, nghĩ rằng tôi đã đứng ra nói giúp cậu, tại sao cậu lại đánh tôi...
“Không có sự cho phép của tôi, thì cho dù là một con chó nhà họ Diệp thì anh cũng không có quyền chửi, bởi anh không có cái tư cách đấy. Càng huống hồ đây cũng không phải chó, mà là một đứa con ghẻ”, Diệp Tử Long nói.
Diệp Tử Long vẫn giữ thái độ cao ngạo, nhưng hắn ta lại úp mở nước đôi.
Một mặt vừa cho thấy sự hùng mạnh, tôn quý của nhà họ Diệp, mặt khác cũng đem Diệp Phàm lôi ra nói thành chó, và đồng thời còn nói ra thân phận con ghẻ của Diệp Phàm.
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều ngơ ngác quay ra nhìn Diệp Phàm, ai cũng không ngờ một thằng ở rể như Diệp Phàm, lại là người nhà họ Diệp, tuy là con ghẻ nhưng thân phận của anh vẫn cao quý hơn hẳn bọn họ.
Hàn Tuyết đưa tay ra nắm chặt tay Diệp Phàm, tim cô chợt nhói đau, cô đã đoán đúng, nhưng không đoán được rằng Diệp Phàm là con ghẻ nhà họ Diệp!
Trong hai năm qua, Diệp Phàm bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2259000/chuong-151.html