Diệp Phàm chau mày lại. Anh trở nên hứng thú với cô nàng Chuột Bạch, bởi vì cô ta giống như đệ tử của môn phái đó.
Nhưng môn phái đó từng bị tất cả mọi người căm phẫn, đã phong kín núi và biến mất nhiều năm như vậy, lẽ nào vẫn còn có đệ tử lưu lạc bên ngoài sao?
Môn phái đó không ngừng trộm tiền và đồ vật, ngay cả phụ nữ nhà người ta cũng bắt đi, thậm chí là đàn ông họ cũng không tha.
Có thể nói người và thần đều phẫn nộ!
Sau khi khiến nhiều người giận dữ thì đã lâu không còn xuất hiện nữa, đúng là kỳ lạ.
“Diệp Phàm, có phải anh đã nghĩ tới chuyện gì rồi không?”, thấy Diệp Phàm suy nghĩ thì Hoắc Thanh Thanh hỏi.
Diệp Phàm mới hoàn hồn lại, anh lắc đầu. Đó là bí mật của môn phái, tạm thời đừng nói thì hơn.
“Đúng rồi. Nhà họ Hoắc của cô có cổ phần trong dự án của khu biệt thự số một thành phố Cảng không?”, Diệp Phàm hỏi.
“Có, sao lại hỏi chuyện này? Giống như đứa trẻ tò mò vậy”, Hoắc Thanh Thanh gật đầu và trêu chọc anh.
Diệp Phàm cạn lời, không mấy vui vẻ nói: “Có thì được, cô có thể giở chút thủ đoạn để tôi kiểm tra CCTV sáng nay được không? Tôi có chuyện cần xác minh một chút”.
Sáng nay, Hàn Bách Hào xuất hiện ở khu biệt thự số 1, đúng lúc nhìn thấy bọn họ. Điều này rất không bình thường.
Điều quan trọng hơn là cây gậy cũng mất vào buổi sáng đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2258968/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.