Hàn Tuyết bỗng nhiên mỉm cười, nụ cười vô cùng rực rỡ, chỉ có điều, nhiệt độ bên trong xe tựa như tuột dốc không phanh.
Diệp Phàm cũng cảm nhận được mồ hôi lạnh của mình đang tuông, vội vã rống to: "Hoắc Thanh Thanh, cô im mồm lại cho tôi, tôi đang bị người ta truy sát, bây giờ tôi chở vợ của tôi qua chỗ cô lánh đỡ, cô ra ngoài hỗ trợ tôi nhanh..."
Diệp Phàm hét xong không thèm đợi Hoắc Thanh Thanh trả lời thì đã cúp máy ngang.
Anh nghĩ Hoắc Thanh Thanh sẽ tin vào những gì anh nói, chuyện này không thể nào đùa giỡn được.
Trong phòng, Hoắc Thanh Thanh nhìn màn hình điện thoại đã tắt, mặt đầy ngơ ngác.
"Hàn Tuyết sẽ tới sao?"
"Hàn Tuyết đang ở cạnh anh ấy sao?"
"Nãy giờ Hàn Tuyết đều nghe thấy à?"
"Trời ạ, chết rồi, chết chắc rồi..."
Đường đường là cô cả nhà họ Hoắc liền nhảy dựng lên, cả khuôn mặt xinh đẹp đều đỏ bừng.
Cô ta vậy mà lại nói ra những câu đó trước mặt vợ của Diệp Phàm, lát nữa sao mà gặp mặt người ta đây?
Aaa... Xấu hổ chết đi được!
Hoắc Thanh Thanh cũng không ngờ vực những gì Diệp Phàm nói, bởi vì anh cũng không nhất thiết phải lừa dối cô ta.
"Tiểu Tuyết, em thắt chặt dây an toàn vào, chỗ của Hoắc Thanh Thanh khá an toàn, anh sẽ chở bọn em qua đó trước, dù sao thì an toàn vẫn là trên hết...", Diệp Phàm lái xe, ngượng ngùng nói.
Sau đó, Hàn Tuyết cũng không ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2258925/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.