"Không cần đâu, đám nhãi nhép này dám đến truy sát tôi, tôi sẽ làm cho bọn chúng có đi không có về!", giọng điệu Diệp Phàm trở nên ngoan độc.
Sau khi giao phó xong, Diệp Phàm nhìn ba chiếc xe hơi cách không xa, anh giơ tay lên làm một động tác khiêu khích, tiếp tục lái xe nhanh chóng rời đi.
Đích đến: Núi Bắc Manh!
"Thú vị, thú vị lắm, người Hoa Hạ đều kiêu ngạo như vậy sao?"
Bên trong một chiếc xe hơi màu đen, một người đàn ông đeo mặt nạ mang giọng điệu nghiền ngẫm nói.
Trong xe lúc này chỉ còn một mình Diệp Phàm, anh không còn e ngại gì nữa, nhấn mạnh chân ga, vọt xe hướng về núi Bắc Manh, bắt đầu tiếp tục cuộc truy sát.
Đôi khi có xe cộ lưu thông trên đường đột nhiên ồn ào mắng chửi, nhưng cũng may hôm nay trời đổ mưa, xe cộ đi đến núi Bắc Manh rất ít.
Đến núi Bắc Manh có hai đường, một là đường lát đá tảng leo núi, đường còn lại là đường cao tốc Bàn Sơn.
Diệp Phàm lái xe vào đường cao tốc Bàn Sơn để lên núi, đỗ xe vững vàng ở trung tâm đỉnh núi.
Ba chiếc xe hơi truy đuổi anh theo sát lên theo.
Mỗi chiếc xe có ba người, tổng cộng có chín người bước xuống xe.
Chín người này đều mặc đồ đen, người cầm đầu có một vết sẹo từ mắt phải kéo dài xuống sống mũi, vết sẹo này do dao khứa trông vô cùng dử tợn.
"Bốp bốp bốp..."
Người đàn ông mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2258923/chuong-189.html