Trưởng khoa Lý thầm lắc đầu nói: “Cô gái, tôi tin anh Diệp sẽ không lấy mạng người ra để đùa. Anh ấy từng lao vào biển lửa để cứu người, cứu sống một cậu bé sắp ngừng thở, chính là nhờ kỹ thuật châm cứu!”
“Đừng chần chừ nữa, tôi có thể nói cho cô biết, mí mắt của cô tái xanh, mặc dù được che bởi lớp trang điểm nhưng lại hơi sưng. Cái này không thể che giấu được, hơn nữa không phải do khóc mà sưng”.
“Điều này chứng tỏ cô bị rối loạn nội tiết tố, kinh nguyệt không, thường hay nổi cáu, cô bị ù tai thất thường khi tức giận hoặc kích động…”
Diệp Phàm chỉ ra một số triệu chứng của cô gái xinh đẹp: “Cô nói xem tôi nói đúng chứ?”
Cô gái xinh đẹp trợn mắt, há hốc mồm, kinh ngạc khi nghe Diệp Phàm nói vậy: “Sao anh biết?”
Những gì Diệp Phàm nói quả thật rất đúng, không sai chút nào. Cô ta đã đến bệnh viện khám vài lần, cũng lấy thuốc về uống, lúc đầu còn có chút tác dụng nhưng càng uống nhiều, tác dụng càng ít.
Hơn nữa, đúng là có xuất hiện triệu chứng ù tai, đây cũng là nguyên nhân vừa rồi cô ta tức giận khi nghe mọi chuyện ồn ào.
Trưởng khoa Lý tỏ vẻ ngạc nhiên khen ngợi: “Anh Diệp quả là giỏi, lúc nãy tôi cũng cẩn thận quan sát, mí mắt hơi sưng phù trông có vẻ không giống sưng lên vì khóc!”
Trưởng khoa Lý cũng nói, hơn nữa lại nhắc đến hai chữ sưng vì khóc, cô gái xinh đẹp không khỏi đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2258871/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.