Diệp Phàm đi theo người đàn ông này, tới một tầng hầm, cách tấm cửa kính Diệp Phàm nhìn thấy Lưu Tú Cầm đang ngồi trong đó, bộ dạng vô cùng thê thảm.
Ngay cả quần áo cũng bị bà ta xé toạc ra, làn da trắng mịn trước kia lúc này lở loét lỗ chỗ, giống như người mắc bệnh giang mai giai đoạn cuối.
Lưu Tú Cầm trước giờ vẫn rất chú ý tới việc chăm sóc bản thân, cho nên cơ thể bà ta có khi còn đẹp hơn cả các cô gái, nhưng bộ dạng thê thảm bây giờ thật khiến người ta phải thương tiếc.
“Mở cửa cho tôi vào...”
“Cậu Diệp, bà ta bây giờ điên rồi, ban nãy có người tới đưa cơm, suýt chút bị bà ta cắn, nhưng vì bị bà ta cào xước da nên đã cho đi tiêm ngừa bệnh dại”, người đàn ông đó dè dặt nhắc nhở.
“Ha ha, yên tâm, Hồng Lang Độc Sang không lây đâu!”, Diệp Phàm lắc đầu cười.
“Ha ha, vậy tôi lập tức đi nới với anh ta”, người đàn ông đó cười rồi mau chóng mở cửa.
Cánh cửa kính vừa được mở ra, Lưu Tú Cầm đang tự lẩm bẩm nói linh tinh chợt quay đầu lại, nhìn thấy Diệp Phàm hắng giọng một tiếng, liền nhảy vồ tới.
“Diệp Phàm, mày là con quỷ, đổi mạng cho tao...”
Lưu Tú Cầm gào thét giống như kẻ điên, cả người lở loét trông thảm hại vô cùng.
“Đứng lại, còn dám xông tới, tôi vứt luôn đi đấy”, Diệp Phàm lấy một lọ thuỷ tinh ra, lắc lắc nó trong tay.
Lưu Tú Cầm đang tức giận vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257743/chuong-779.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.