Bà ta nhớ lại, khi vợ chồng Hàn Tuyết vừa mới kết hôn, chỉ vì một chuyện cỏn con, bà ta đã tát Diệp Phàm ngã sõng soài ra đất, thậm chí còn có thể tát Diệp Phàm tới chảy máu miệng.
Khi đó Diệp Phàm trong mắt bà ta chỉ là một con chó, nhưng cũng đủ để tưởng tượng ra được khi đó Diệp Phàm đã bị thương nặng tới mức nào, đến cả một người phụ nữ cũng không đánh lại được.
Nhưng cũng nhờ sự nhẫn nhục, kiên trì điều trị khôi phục vết thương.
Đương nhiên, quan trọng nhất là có Hàn Tuyết, tuy cô không xem trọng anh, nhưng cũng không coi anh là người ngoài, ngoại trừ việc không thực hiện tròn trách nhiệm sinh con ra thì đều nỗ lực hoàn thành tất cả những việc khác.
Nếu như không có sự chăm sóc của Hàn Tuyết, thì Diệp Phàm cũng không thể kiên trì tới ngày hôm nay, cho dù ân tình hồi còn nhỏ có sâu nặng ra sao!
Lưu Tú Cầm quang quác mắng chửi Diệp Phàm liên hồi, nhưng anh cũng tỏ ra thờ ơ vô cảm, đợi tới khi bà ta chửi mệt rồi mới nói: “Hàn Tại Dần gọi điện cho tôi, ông ấy muốn tới thăm bà!”
Vừa rồi, Hàn Tại Dần có gọi điện cho Diệp Phàm, hỏi tình trạng của Lưu Tú Cầm.
Diệp Phàm không hề giấu giếm, nói thẳng bà ta đang bị anh nhốt lại.
Nghe vậy, Lưu Tú Cầm mặt biến sắc, bà ta sao dám gặp Hàn Tại Dần trong bộ dạng ma chê quỷ hờn như này chứ?
Thế nhưng bà ta có chút không vừa lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257741/chuong-780.html