Diệp Phàm liếc một cái rồi chế giễu cười: “Xấu người xấu nết là cậu nói đấy, sau này nhớ tự chịu hậu quả, tôi giới thiệu Long Linh cho cậu thì sao?”
“Gì gì gì... anh nói là Long Linh ư?”, Âu Dương Ngọc Quân lắp bắp, không ngờ người mà Diệp Phàm nói lại là Long Linh.
“Không được, không được, cái này không được”, Âu Dương Ngọc Quân lắc đầu quầy quậy.
“Tại sao, lẽ nào Long Linh không xinh ư?”, vừa rảo bước, Diệp Phàm vừa hỏi.
Mặt khác, trên chiếc cano gần với tàu du lịch, Long Linh đang chuẩn bị leo lên thang dây để gặp bọn họ, thì nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi, cô ta nghe rõ mồn một cuộc nói chuyện giữa Diệp Phàm và Âu Dương Ngọc Quân.
Hai người này sau khi đánh liên tục vài trận thì hình như đều quên mất mình còn đang đeo tai nghe liên lạc thì phải.
“Đại ca, em nói cho anh biết, đó chính là một nữ bạo chúa đấy, tán em em còn không cần, em chỉ sợ đến một ngày không cẩn thận bị gãy tay gãy chân, cho nên chị dâu vẫn nên giới thiệu cho em một cô gái dịu dàng một chút thì tốt hơn”, Âu Dương Ngọc Quân kích động nói.
“Câu này sai rồi, cậu cũng rất mạnh mà, cô ta có là một nữ bạo chúa, tôi nghĩ cậu có thể dạy bảo một chút, nói không chừng người ta lại thích loại người mạnh mẽ như cậu thì sao? Không chừng bạo chúa lại biến thành mèo, đến lúc đó...”
“Diệp Phàm, Âu Dương Ngọc Quân, hai người muốn chết sao?”, một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257651/chuong-824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.