Chương trước
Chương sau
Trong phòng có một thùng gỗ lớn, một người đàn ông đang ngồi trong thùng, thùng được bịt kín bằng nắp gỗ, chỉ có một cái đầu lộ ra, còn lại tất cả đều bị kẹt cứng.  

Gương mặt người đàn ông lúc đen lúc đỏ, đỉnh đầu bốc khói nghi ngút, tiếng la hét truyền ra từ miệng người này.  

Lâm Thanh Đế - người đàn ông ngồi trong thùng gỗ chính là Lâm Thanh Đế, người đã bị Hoa bà bà ép buộc nhận làm đồ đệ!  

Đứng gần đó là một bà lão mang giày thêu, mặc áo choàng lớn màu đỏ, chính là Hoa bà bà.  

Lúc này, bà ta đang khua tay múa chân đầy kích động, mở miệng hét lớn với Lâm Thanh Đế: "Đệ tử ngoan, cố chịu đi, chỉ cần cậu kiên trì được, tiền đồ sau này sẽ ngày càng mở rộng, đừng nói một Diệp Phàm, mười Diệp Phàm cũng không thể đánh bại cậu... "  

Trong chiếc thùng gỗ này, bà ta đã dùng đến chung huyết, chung trùng đã cất giữ nhiều năm, cùng với đủ các thứ đồ vật, bà ta muốn hoàn thành tâm nguyện của mình, biến Lâm Thanh Đế thành Chung Vương mạnh nhất!   

Bà ta đã từng muốn biến đứa con trai duy nhất của mình thành Chung Vương, nhưng cuối cùng thất bại, khiến con trai bà ta bị chung độc phản phệ mà chết thảm.   

Bà ta muốn dùng hoa Bỉ Ngạn để chiêu hồn con trai mình, nhưng Hạ Sương Nhi bị bà ta hạ chung độc lại được Diệp Phàm trị khỏi.   

Từ đó dẫn đến bà ta không bao giờ có thể chiêu hồn cho con trai mình nữa, báo thù đã trở thành mục tiêu duy nhất của bà ta.  

Bà ta muốn biến Lâm Thanh Đế, người cũng vô cùng oán hận Diệp Phàm trở thành Chung Vương, tương lai giế t chết Diệp Phàm.

Trong thùng gỗ, Lâm Thanh Đế gào thét liên tục, hắn ta cảm giác như mình đang bị hàng ngàn con kiến cắn nuốt, cảm giác đau đớn này không người nào có thể chịu được.  

Đôi mắt Lâm Thanh Đế đau đớn đến mức chảy máu, miệng không ngừng căm hận rống tên Diệp Phàm  

Ý nghĩ phải sống sót để sau này giế t chết Diệp Phàm đã trở thành chấp niệm của hắn ta.  

Bởi vì hắn ta đã không còn đường lui nữa rồi!  

Khi đi theo Hoa Bà Bà đến Long Sơn, hắn ta đã nhận được điện thoại từ Lâm Hồng Hải, ông nội Lâm Mậu Quốc đã đuổi hắn ta ra khỏi nhà họ Lâm.  

Hiện tại hắn ta cũng không cách nào mượn dùng tài lực nhà họ Lâm được nữa!  

Ở bên kia, hai người Diệp Hạo và Miêu Kiến Hoa đã đổi sang xe buýt, đi xe buýt nhỏ đến làng chài rồi đi mất khoảng hai mươi phút mới đến được nhà.  

Trên xe hai người cười nói, Miêu Kiến Hoa kể cho anh nghe về lịch sử làng chài.  

Mà lúc này ở bên ngoài làng chài, Vương Quân ngày hôm qua bị đánh bể đầu, trên đầu còn băng vải trắng, dẫn theo bảy tám người tới, ai cũng cầm theo gậy trong tay.  

Họ hùng hổ tiến về phía làng chài, không cần nói cũng biết mục tiêu là gì.  

Hôm nay thời tiết cũng không tệ, ở nhà Miêu Kiến Hoa, Miêu Tiểu Liên đang giặt quần áo trong phòng, cô ta đang giặt quần áo của Diệp Phàm.  

Mười mấy phút sau, cánh cửa sân nhà Miêu Tiểu Liên bị đá văng một cách thô bạo khiến Miêu Tiểu Liên đang giặt quần áo cũng giật mình.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.