Các công ty truyền thông như họ thường làm một vài việc không thể để người khác biết, bởi vậy thường cần sự giúp đỡ của Hiệp hội Thương mại Lục hợp.
Trong mắt Diệp Hạo ánh lên sự nghi hoặc, mở miệng nói: “Tôi nghĩ cậu nhận lầm người rồi, tôi họ Diệp, nhưng tôi không phải là chú của cậu”.
“Cái gì?”
Lý Trường Tiếu kinh ngạc thốt lên một tiếng, vội vàng nói: “Chú Diệp, cháu là Trường Tiếu, chú không nhận ra cháu sao?”
Diệp Hạo lắc đầu cười: "Thực xin lỗi, tuổi của tôi cũng không lớn hơn anh bao nhiêu, anh gọi tôi là chú thích hợp sao?"
“Đúng vậy, đúng vậy.... Anh Tiếu, anh có phải là nhận nhầm người rồi không, tên nhãi này sao có tư cách làm chú anh?”, Uông Đào ở một bên vội vã bò dậy nói.
“Mày thì biết cái gì!”, Lý Trường Tiếu cho hắn ta một bạt tai, Uông Đào vừa lồm cồm bò dậy lại loạng choạng ngã ngồi xuống đất.
“Chú Diệp, cháu thực sự là Trường Tiếu, chú nghĩ kĩ lại xem…”, Lý Trường Tiếu lo lắng thúc giục, Diệp Hạo vẫn lắc đầu, hơn nữa còn không giống như đang giả bộ.
Lý Trường Tiếu sốt ruột không thôi, nhưng Diệp Hạo không nhận ra hắn ta, có điều, hắn ta lập tức gọi cho Hàn Tuyết.
“Chú Diệp, chú đợi một lát, cháu gọi người tới, chú chắc chắn sẽ nhận ra…”, cho dù Diệp Hạo có nỗi niềm khó nói cũng được, hắn ta chỉ cần gọi được Hàn Tuyết tới, hai người họ chắc chắn sẽ nhận ra nhau.
Tại Công nghệ Tuyết Phàm, Hàn Tuyết đang cau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257463/chuong-916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.