“Ông xã, em cuối cùng cũng tìm được anh…”, vừa bước vào, nước mắt Hàn Tuyết liền lăn dài xuống gò má, cô chạy như bay về phía Diệp Hạo, muốn bổ nhào vào lồng ngực anh.
Lúc này, ánh mắt của Linh Hồ Uyển Nhi lóe lên, nhanh như chớp chắn trước mặt Diệp Hạo.
Cô ta xinh đẹp linh hoạt nói: “Cô muốn làm gì? Tôi không cho phép cô làm hại anh Hạo”.
Hàn Tuyết chật vật dừng lại bước chân, đưa tay gạt nước mắt, kích động đáp: “Tôi là vợ của anh ấy, cô nói xem tôi là ai? Cô mau tránh ra”.
“Anh Hạo chưa từng kết hôn, cô đừng hòng lừa được người khác”.
Hàn Tuyết sửng sốt, Lý Trường Tiếu vội nói: "Thím Diệp, cháu quên không nói với thím, chú Diệp không nhận ra cháu nữa, không biết là đã xảy ra chuyện gì?”
Hàn Tuyết khựng lại, mấy giây sau mới nói: "Diệp Phàm, em là Hàn Tuyết, em là vợ của anh, anh không nhận ra em sao?”
Diệp Hạo nhíu mày, lắc đầu đáp: "Thực xin lỗi, cô dường như nhận lầm người rồi, tôi còn chưa kết hôn”.
Hàn Tuyết lại một lần nữa ngẩn người, khẩn trương nói: “Em thực sự là vợ của anh, anh là chồng của em…”
“Này, con người cô sao lại như vậy, anh Hạo đã nói là không quen biết cô rồi cô còn làm càn làm bậy, các người nhiều người như vậy là muốn làm gì”, Linh Hồ Uyển Nhi bất mãn nói.
Diệp Hạo vô cùng kinh ngạc liếc cô ta một cái, anh không ngờ Linh Hồ Uyển Nhi sẽ ra mặt vì anh, nhưng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257462/chuong-917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.