Miêu Tiểu Liên òa khóc, Diệp Hạo vẫy tay chào tạm biệt họ, cùng với Linh Hồ Uyển Nhi rời khỏi làng chài.
Từ sau hôm đó, ông chủ cá không còn xuất hiện nữa, em họ của ông ta – Vương Quân cũng mất tích ở trong viện luôn.
Rất nhiều người trong lòng chài đồn thổi rằng ông chú cá phạm tội lớn, bị cảnh sát bắt, sự thật chỉ có bố con Miêu Kiến Hoa biết, đó là ông chủ cá đã chết trong tay Diệp Hạo.
Hôm đó họ nhận được số tiền mười triệu tệ.
Tỉnh Ngạc, khu rừng Thần Nông Giá, sau một ngày bôn ba thì Diệp Hạo và Linh Hồ Uyển Nhi cuối cùng cũng đến nơi, xuống xe ở Thần Nông Giá, muốn đến nhà của Linh Hồ Uyển Nhi thì chỉ có đi tiếp theo đường núi thôi.
Đi mất khoảng tám tiếng, có thể nói là băng đèo vượt núi, mà đây cũng là lý do tại sao khách du lịch không tiếp cận được.
“Diệp Hạo, bước qua cửa lớn của nhà Linh Hồ tôi thì chính là con rể nhà tôi, phải nghe lời chị đây tuyệt đối, nghe rõ chưa?”, hít hà bầu không khí trong lành của Thần Nông Giá, Linh Hồ Uyển Nhi cười tươi xinh động lòng, nói.
Diệp Hào không sợ hãi: “Gọi tiếng chồng nghe xem nào?”
“Cút, ở đây tôi muốn giết anh lúc nào thì giết lúc ấy, nói năng cẩn thận vào!”, Linh Hồ Uyển Nhi hung tợn nói.
“Đồ bà chằn!”
Diệp Hạo cười lớn, rảo bước về phía trước.
Linh Hồ Uyển Nhi ngây người, bà chằn?
Diệp Hạo dám nói cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257421/chuong-939.html