“Hừ, đương nhiên có, tuy ở sâu trong rừng núi nhưng không chỉ có điện mà máy tính cũng có. Vả lại gia tộc Linh Hồ chúng tôi ở bên ngoài có tập đoàn để kinh doanh nữa, còn nhiều chuyện anh không nghĩ ra được đâu!”, Linh Hồ Uyển có chút kiêu ngạo nói.
Diệp Hạo bĩu môi nghi ngờ.
Linh Hồ Uyển Nhi hừ một tiếng: “Tôi biết anh có ý gì, đợi đến nhà tôi rồi thì anh sẽ biết phương tiện mà chúng tôi dùng để đi ra ngoài là gì, ăn nhanh lên, ăn xong còn đi tiếp nữa!”
“Hừ, chẳng lẽ cô còn có thể ngồi trên kiếm bay đi sao?”
“Mau ăn đi!”, Linh Hồ Uyển Nhi xé thịt đùi thỏ, nhét thẳng vào miệng Diệp Hạo.
Ăn no xong hai người lại tiếp tục vội vã lên đường, sắc trời đã dần tối hơn.
Ở biệt thự số một ở thành phố Cảng, chị Hạ làm một bữa tối phong phú, tối nay có bố mẹ Diệp Phàm đến vốn dĩ Hàn Tuyết muốn đến nhà hàng lớn dùng cơm nhưng lại bị từ chối.
Đều là người trong nhà không cần phải khách sáo làm gì.
Ăn cơm xong, Hàn Tuyết sắp xếp chỗ nghỉ cho bọn họ. Diệp Phàm đã đi cùng Linh Hộ Uyển Nhi, trong lòng mỗi người đều có suy nghĩ riêng, nói chuyện cũng không còn hào hứng mấy nên mỗi người đều về phòng mình.
“Em nghỉ ngơi trước đi, anh ra ngoài một lát!”, Diệp Phù Sinh nói.
“Anh đi đâu vậy? Có nguy hiểm không?”, Chu Tình hỏi theo bản năng.
“Đi xử lý đống rác rưởi thôi, em ngủ trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257413/chuong-944.html