Ông lão đang cầm một cây ba toong đầu rồng, Linh Hồ Uyển Nhi nhìn thấy ông lão vội vàng chạy tới: "Ông cố, ông xem cháu mang ai đến nè?”
“Ông đã biết!”, ông lão cười nhạt, ánh sáng trong mắt chợt lóe lên rồi biến mất.
Trong lòng Diệp Hạo sửng sốt, ông cố?
Ông lão này phải bao nhiêu tuổi?
Râu tóc lông mày đều bạc trắng, nhất định là một lão quái vật!
Chỉ là anh không cảm giác được áp lực cường đại của ông lão, có lẽ người ta đã biến lại bình thường
“Diệp Hạo, đây là ông tổ của nhà họ Linh Hồ, còn không mau đến bái kiến!”, Linh Hồ Uyển Nhi quay đầu khẽ gọi.
Diệp Hạo bĩu môi trong lòng, đi tới, cung kính nói: "Cụ Linh Hồ, Diệp Hạo kính chào!"
“Được được, lần đầu tiên cậu đến nhà họ Linh Hồ chúng tôi, tôi kêu người dắt cậu đi dạo làm quen chút!”, ông lão mỉm cười nói.
Ông ta vẫy tay, một thủ vệ ở cửa đi tới: "Dẫn cậu bạn này đi tham quan đi, mọi thứ tùy ý!”
Ánh mắt thủ vệ lóe lên, cung kính nghe lệnh.
Ông cụ nói với Diệp Hạo: "Anh Diệp, chúng ta đi thôi, dẫn anh đi tham quan xung quanh!”
Trong lòng Diệp Hạo cảm thấy kỳ quái, thế này rõ ràng là muốn xua anh tránh đi nhưng anh cũng không nói gì.
Sau khi hai người rời đi, sắc mặt của ông cụ Linh Hồ thay đổi, có chút nghiêm túc: "Uyển Nhi, cháu tự dẫn cậu ta đến đây, có biết hậu quả gì không?"
Linh Hồ Uyển Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257409/chuong-946.html