Chương trước
Chương sau
Sắc trời lúc này đã dần sẩm tối, ánh sáng trong rừng cây tối lại, cách đó hơn 30 mét một mảnh ánh sáng màu xanh lục phảng phất sự chết chóc đang tiến gần tới vây quanh lấy cô ta.  

Bầy sói?  

Vẻ mặt của Linh Hồ Uyển Nhi kéo căng, sống trên núi quanh năm cô ta tất nhiên biết những chấm xanh này có ý nghĩa gì.   

“Hỏng rồi, không lẽ mình đã chạy tới Bắc Lộc núi Mãng?”, Linh Hồ Uyển Nhi lúc này mới phản ứng lại, khi rời khỏi nhà Linh Hồ, cô ta hoàn toàn không để tâm tới phương hướng.  

Khi đó cô ta thực sự đã tức giận tới đánh mất lý trí, hận Diệp Hạo tới nghiến răng, hận không thể giết chết anh.  

Cô ta nhanh chóng bình tĩnh lại, bầy sói này không nhỏ, ít nhất cũng vài chục con, cô ta mò mẫm trên người.  

Trong tay chỉ có một chiếc trâm cài tóc, vũ khí tùy thân đã bị Diệp Hạo cướp mất ném lên chiếc tủ trong phòng cô ta.  

Hai thanh đoản đao đó gọi là song nguyệt đao, là vũ khí tùy thân của cô ta, kì thực Diệp Hạo đã hiểu lầm cô ta.  

Hai thanh đoản đó trước giờ chưa bao giờ rời khỏi cơ thể của cô ta, cũng vì tổ chức hôn lễ, trang phục không tiện để cất giấu đồ vật nên cô ta mới đặt chúng xuống dưới gối.  

"Tên khốn kiếp này, thật là đáng hận mà…”, Linh Hồ Uyển Nhi tức giận chửi rủa.  

Mà lúc này, bầy sói bắt đầu phát ra tiếng gầm gừ, chúng giống như đang giao tiếp với nhau, dần dần chỉ còn một con sói kêu, những con khác từng bước hợp thành hình cánh quạt vây lấy Linh Hồ Uyển Nhi.  

Thân hình con sói ở giữa rất lớn, giống như một con bê, khiến người ta phải kinh ngạc.  

Lúc này, ba con sói phát động tiến công về phía Linh Hồ Uyển Nhi từ ba hướng, những con sói khác vẫn đứng yên, bước chậm ép tới gần.  

Đây là mệnh lệnh của vua sói ban xuống để thăm dò sức mạnh của Linh Hồ Uyển Nhi, trí thông minh của sói vô cùng cao, có thể triển khai chiến thuật này đã vô cùng bất ngờ.  

“Hừ, vài con sói mà thôi!”, Linh Hồ Uyển Nhi không hề sợ hãi mà hét lớn một tiếng, thay vì rút lui cô ta lại lao nhanh tấn công về phía ba con sói đang có ý định tiến lại gần mình.  

Cô ta biết rằng loại súc vật này chỉ có thể trấn trụ chúng, khiến những con khác biết khó mà lui, nếu như tỏ ra sợ hãi, vua soi sẽ quyết đoán ra lệnh tấn công cô ta.  

Linh Hồ Uyển Nhi bật lên tránh né cú vồ tới của một con sói, trâm cài trong cánh tay dịch chuyển đâm vào cổ con sói  

Ngay sau khi cô ta đập vào mặt bên con sói đó, sói hoang liền phát ra tiếng kêu đau đớn rồi bị đánh bay ra ngoài.  

Chỉ mấy con sói mà thôi, Linh Hồ Uyển Nhi không hề run sợ, điều khó khăn là vài chục con sói cùng nhau vây đánh cô ta.  

Dù sao cô ta cũng là người, còn là một người phụ nữ, thậm chí cho tới hiện tại cô ta còn chưa kịp thay quần áo, khoác trên người vẫn là bộ lễ phục cưới thêu phượng hoàng, rất bất tiện trong việc chiến đấu.  

Nhưng sói hoang rất hung dữ, cho dù bị đánh tới kêu thảm, nhưng vẫn nhanh chóng phản đòn.  

Hơn nữa, mùi máu tanh chảy ra từ cổ con sói này khiến hai con sói lại trực tiếp trở nên điên cuồng, chúng cuồng loạn bổ nhào về phía Linh Hồ Uyển Nhi.  

Cách đó vài trăm mét, Diệp Hạo đang bay như tên bắn tới, nghe được tiếng thét mềm mại thấp thoảng vọng tới từ bên này thì lập tức vui mừng.  

Vào lúc này, đó chắc chắn là Linh Hồ Uyển Nhi, anh không ngờ tới những người khác cũng đang có mặt tại đây. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.