Linh Hồ Uyển Nhi đứng ở một bên, thân thể xinh đẹp khẽ run rẩy, thần trí cũng tỉnh táo hơn một chút, thật ra vào giây phút cuối cùng kia, cô ta đã không muốn đâm anh nữa.
Bởi vì lưỡi dao mà Diệp Hạo phóng tới không phải để giết cô ta mà là giết con sói hoang sau lưng kia, nhưng quán tính bổ nhào khiến cho việc trốn thoát đã quá muộn.
Tuy nhiên, câu nói khiến cô phải hoài thai mười tháng kia của Diệp Hạo thực sự khiến cô ta sợ hãi, đồng thời khiến ngọn lửa giận trong cô ta lại bùng lên.
Cách đó không xa, có một tốp người đang chờ đợi, chính là nhóm người Linh Hồ Mộc Thanh, đếm kỹ lại thì tổng cộng có chín người, trận thế có thể nói là rất lớn.
“Tên khốn kiếp này dám uy hiếp tiểu thư Uyển Nhi như vậy, đợi lúc nữa treo hắn lên làm mồi cho sói!”, Linh Hồ Mộc Thanh bực tức nới.
Những người đàn ông khác cũng vậy, tại nhà họ Hồ mọi người đều biết rằng Linh Hồ Tinh Phong vẫn luôn ái mộ Linh Hồ Uyển Nhi, nhưng họ cũng tôn thờ cô ta không kém, chỉ là không ai dám thể hiện điều đó.
Nhưng chỉ có duy nhất một người không hài lòng chính là Linh Hồ Ngọc Nhu, cô ta chỉ mong Linh Hồ Uyển Nhi sẽ chết, chết rồi mới tốt.
Cô ta rất muốn tìm cách giết chết Linh Hồ Uyển Nhi ở đây, nhưng nhiều người như vậy, hiển nhiên cô ta không có cơ hội.
Nếu dám lập kế hoạch hại chết Linh Hồ Uyển Nhi, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257246/chuong-1027.html